Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3240: Còn Diệp công tử này thì khác!




Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Trấn Thiên tiền bối, Trấn tộc có ơn với ta, nếu Trấn tộc không muốn gia nhập thì chắc chắn ta sẽ không ép, chúng ta vẫn là bạn tốt, thật đấy”.



Trấn Thiên cười nói: “Ta biết, nhưng ta vẫn muốn để Trấn tộc gia nhập vào thư viện Quan Huyên”.



Diệp Quân cười hỏi: “Tại sao?”



Trấn Thiên khẽ cười đáp: “Vì rất nhiều nguyên nhân, chắc Diệp thiếu cũng biết rõ những yếu tốt này, nhưng cốt lõi nhất vẫn là Trấn tộc ta muốn cùng thư viện Quan Huyên đi xa hơn”.





Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu”.



Trấn Thiên chợt nói: “Diệp thiếu, lúc trước cậu từng nói với ta suy nghĩ của cậu… Cậu muốn thiết lập một trật tự toàn vũ trụ, vậy thì khu vực Tiên Linh này…”



Diệp Quân khẽ mỉm cười, cũng không nói gì mà xoay người rời đi.







Dường như nghĩ đến điều gì, Trấn Thiên cảm thấy hơi sởn tóc gáy.



Mẹ kiếp!



Diệp thiếu này không phải hiền lành gì đâu!



Nguyên tắc của Diệp thiếu là ta không chủ động gây chuyện, nhưng nếu chuyện tìm đến ta thì sao?



Ngươi làm người xấu còn muốn để mình yên lòng…



Trấn Thiên cười khổ.



Cũng không biết Diệp thiếu học từ ai nữa.



Nhưng ông ta cũng biết rõ Diệp thiếu vẫn rất tốt, dưới tình huống có thể làm bạn, chắc chắn hắn sẽ không làm kẻ thù với ngươi.



Lúc này, Trấn Thiên không khỏi hơi lo lắng.



Lo lắng cho khu vực Tiên Linh, cũng lo lắng cho Diệp Quân.



Diệp Quân cũng không phải Thần Nhất, dù năm đó Thần Nhất mất mặt trở về nhưng ông ấy vẫn nương tay, không quá tuyệt tình.



Còn Diệp công tử này thì khác!



Phong cách hành động của hắn là không làm thì thôi, làm thì phải dứt khoát.



Mà nguyên nhân khiến ông ta lo lắng cho Diệp Quân là khu vực Tiên Linh này vượt xa nhà họ Thần và khu vực Cổ Hoang…



Nếu Diệp Quân đối đầu với khu vực Tiên Linh thì ai sẽ thắng đây?



Trấn Thiên lắc đầu cười khẽ, xoay người rời đi.















Sau khi rời khỏi Trấn tộc, Diệp Quân cũng không đi thẳng đến khu vực Tiên Linh mà lại đến Hắc Tử Vực.







Đương nhiên hắn vẫn nhớ Nhược tỷ đã bảo sau khi mọi chuyện kết thúc thì đến nơi này một chuyến.







Vừa đi vào Hắc Tử Vực, sau lưng đã có tiếng bước chân vang lên, Diệp Quân xoay người lại, Nhược Mệnh đã xuất hiện trước mặt hắn.







Cô ấy vẫn mặc áo choàng đen rộng thùng thình, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần khiến người ta nhìn một lần là thấy khó quên.







Nhược Mệnh cười nói: “Đến rồi à?”







Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.