Đương nhiên Tiểu Quân Tử có thể chịu được phần nhân quả này hay không không phải là chuyện cô bé cần lo lắng.
Đương nhiên Nhị Nha và Tiểu Bạch vô cùng yêu thương Diệp Quân, nếu không cũng sẽ không giúp hắn nhiều việc như thế, nhưng hai người cũng nhất trí cho rằng Tiểu Quân Tử nên chịu khổ nhiều hơn, giống như ông nội của hắn vậy.
Chịu khổ nhiều một chút mới có thể trở nên mạnh hơn.
Đồng thời họ cũng không muốn Tiểu Quân Tử trở thành một người lươn lẹo như cha của hắn, lúc trước họ đã bị cha của hắn lừa rất nhiều thứ, đến bây giờ vẫn chưa trả!
Vừa nghĩ đến cha của Diệp Quân, Nhị Nha và Tiểu Bạch sẽ lập tức lắc đầu, vì cảm thấy đau đầu.
…
Sau khi rời khỏi Hắc Tử Vực, Diệp Quân dựa theo bản đồ xuất phát đi đến khu vực Tiên Linh.
Trên đường đi, Ngao Thiên Thiên trầm giọng nói: “Tiểu Quân, chuyện này có hơi kỳ lạ”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta cảm nhận được”.
Hắn có thể cảm nhận được Nhược tỷ muốn nói gì với hắn, nhưng lại băn khoăn điều gì đó nên không nói.
Ngao Thiên Thiên hơi lo lắng: “Vậy khu vực Tiên Linh…”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Ta không cảm thấy Thần Nhất và Nhược tỷ này sẽ hại ta”.
Dù hắn chỉ từng gặp Thần Nhất một lần, nhưng hắn vẫn rất tin tưởng vào nhân phẩm của Từ Nhu, chắc chắn đối phương sẽ không làm chuyện mưu mô như thế.
Hắn vẫn rất chắc chắn được điều này.
Còn về Nhược tỷ này, hắn cũng tin tưởng đối phương sẽ không hại hắn!
Đương nhiên hắn không biết rằng ngọn nguồn tai hoạ ở ngay bên cạnh.
Lúc này, Ngao Thiên Thiên chợt nói: “Ta sắp đến cảnh giới Thiên Đạo rồi”.
Diệp Quân nhất thời ngạc nhiên: “Nhanh thế sao?”
Ngao Thiên Thiên gật đầu, cười nói: “Đúng thế”.
Diệp Quân lo lắng: “Tốc độ đột phá cảnh giới của muội thật sự quá nhanh, có khi nào…”
Ngao Thiên Thiên cười nói: “Không đâu, huynh quên rồi à, muội tu luyện trong Tiểu Tháp mà”.
Diệp Quân cười to: “Xem trí nhớ của ta này”.
Ngao Thiên Thiên không chỉ tu luyện trong Tiểu Tháp mà còn có Nhị Nha và Tiểu Bạch giúp đỡ, đương nhiên tốc độ tu luyện phải nhanh rồi.