Tranh Tri lại nói: “Chuyện này tất nhiên là chuyện cực tốt đối với tộc Tiên Linh, nhưng ta thấy Trí Sư nên nói rõ với Diệp công tử”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Tại sao?”
Thanh Tri bình tĩnh nói: “Bởi vì Diệp công tử cũng không ngốc, ông ta làm vậy, trong lòng Diệp công tử cũng hiểu rõ, ở trước mặt người thông minh, lựa chọn tốt nhất là nên thẳng thắn”.
Trong mắt Diệp Quân lóe lên vẻ phức tạp, cô gái trước mắt đúng là rất thông minh.
Thanh Tri đột nhiên nói: “Diệp công tử dẫn ta tới đây là vì muốn cho ta xem vũ trụ Quan Huyên sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Thật không dám giấu giếm, vũ trụ Quan Huyên là địa bàn của ta, ta rất hoan nghênh những người như cô nương đến thăm nơi đó. Đặc biệt còn có một nơi có tên là hệ Ngân Hà, chỗ đó khá thú vị, cô nương có thể đi dạo ở đó”.
Thành thật mà nói, hắn vẫn có ấn tượng tốt với huynh muội Thanh Tri.
Thanh Tri cười nói: “Vậy chờ chuyện ở đây kết thúc, ta sẽ đi dạo với Diệp công tử”.
Diệp Quân cười nói: “Được”.
Thanh Tri nhìn xung quanh, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp: “Thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi…”
Hai người trò chuyện với nhau thêm lúc nữa, Diệp Quân phát hiện, cô gái ở trước mắt này đúng là rất uyên bác, không chỉ thông minh mà còn hiểu biết nhiều.
Quan trọng nhất là vô cùng chân thành, không hề giả tạo chút nào, biết gì thì nói đó.
Diệp Quân cũng không giấu giếm gì, biết gì nói nấy, bởi vì hắn cũng là một người thẳng tính, không thích vòng vo.
Cứ như vậy, hai người nói chuyện một lúc lâu, Thanh Tri dường như nhớ ra gì đó, vội nói: “Diệp công tử, ta còn có việc phải làm, đi trước đây”.
Diệp Quân lắc đầu mỉm cười, cô gái này không tệ, phải đưa về vũ trụ Quan Huyên mới được.
Nếu sau này vũ trụ Quan Huyên muốn đi xa hơn, chắc chắn không thể giậm chân tại chỗ, phải đi học chút ưu điểm của vũ trụ khác.
Mà trong quá trình này, tất nhiên là cần rất nhiều người mới!
Không suy nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân cũng rời khỏi Tiểu Tháp, hắn nhìn thoáng qua những cuốn sách kia, chậm rãi nhắm hai mắt lại, sau đó điên cuồng tiếp thu kiến thức của những cuốn sách.
Trong thế giới văn minh võ đạo, ngoại trừ tâm pháp và tu luyện thuật thần thông, những cuốn sách khác đều không được coi trọng, vì vậy, Diệp Quân đã sao chép một bản ở đây, tất nhiên, hắn đã có được sự đồng ý của Thanh Tri.
Sau khi tiếp thu hết sách cổ, Diệp Quân hơi xúc động, không thể không nói, nền văn minh của tộc Tiên Linh này cũng thật hùng mạnh, trải qua mấy chục triệu năm, bọn họ không chỉ tiến bộ ở phương diện văn minh võ đạo, ngay cả nền văn minh kỹ thuật cũng vô cùng cường thịnh!
Những ngôi sao trên bầu trời của thành cổ Tiên Linh chính là một thành tựu của khoa học kỹ thuật.
Vũ trụ tinh thần trận!
Những ngôi
cùng kỹ lưỡng.
Diệp Quân nhận thấy rằng tộc Tiên Linh này cũng có Vũ Trụ Kiếp, giống như ở vũ trụ Quan Huyên, Vũ Trụ Kiếp ở đây cũng bị trấn áp.
Không chỉ vậy, tộc trưởng mỗi đời của tộc Tiên Linh đều sẽ trấn áp nó!
Thế hệ nối tiếp thế hệ!
Đến nay đã có chín nghìn chín trăm chín mươi thế hệ!
Vũ Trụ Kiếp!
Trong thư viện trống trải, Diệp Quân rơi vào trầm tư.
Bởi vì hắn phát hiện, Vũ Trụ Kiếp thực sự là một kiếp nạn không thể tránh khỏi, giống như luân hồi, mỗi một lần luân hồi lại xuất hiện một lần, sau đó vũ trụ lại xuất hiện, nền văn minh cũ biến mất, qua nhiều năm sau, vũ trụ lại chậm rãi khôi phục, nền văn minh mới xuất hiện…