Chẳng mấy chốc, kiếm vực bao trùm xung quanh, Diệp Quân phóng ra kiếm ý vô địch của mình, kiếm ý chứa sức mạnh thời không Diên Trì, Diệp Quân bắt đầu cố gắng trấn áp rất nhiều thời không để chúng phối hợp với mình.
Vừa bắt đầu dĩ nhiên không được thuận lợi, nhưng chẳng mấy chốc thời không đặc biệt đó bắt đầu phối hợp với hắn.
Không còn cách nào khác, thời không Diên Trì quá mức đáng sợ, chúng không dám không phối hợp.
Ở bên cạnh khác, Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu hắn nắm chắc được kiếm vực thời không đặc biệt này thật thì Thánh Tử và Thánh Nữ tộc Tiên Linh các cô không phải là đối thủ của hắn”.
Thanh Tri lại lắc đầu: “Đắc Nguyệt, họ quyết đấu một cách công bằng, tộc Tiên Linh thắng thì ta sẽ rất vui, nhưng nếu hắn thắng, ta cũng sẽ vui. Tộc Tiên Linh thắng hay thua cũng như nhau”.
Lâu Đắc Nguyệt lại lắc đầu: “Cô nghĩ như thế không có nghĩa là vài người nào đó của tộc Tiên Linh cũng có thể nghĩ như vậy”.
Thanh Tri nhíu mày.
Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Thanh Tri, chúng ta là bạn nên ta phải nhắc cô, người tạo ra thời không đặc biệt này không hề tầm thường, thực lực của đối phương cực kỳ đáng sợ, nếu tộc Tiên Linh của cô dám giở trò xấu xa gì đó, có thể sẽ có nguy cơ bị diệt tộc đấy…”
Nguy cơ diệt tộc!
Nghe Lâu Đắc Nguyệt nói vậy, Thanh Tri bỗng kinh hãi, thật ra cô ấy cũng đã cảm nhận được, cô cô đứng sau Diệp Quân nhất định không phải người tầm thường, nhưng nếu nói tiêu diệt tộc Tiên Linh thì có phải nói quá rồi không?
Dường như đọc được suy nghĩ của Thanh Tri, Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Cô cho rằng ta đang nói quá à?”
Thanh Tri lắc đầu: “Đắc Nguyệt, người sáng tạo ra thời không này, chẳng lẽ đã đạt tới mười phần thần tính?”
Muốn tiêu diệt tộc Tiên Linh, một vị cường giả chín phần thần tính chắc chắn không thể làm được.
Lâu Đắc Nguyệt nhìn về Diệp Quân phía xa, nhẹ giọng nói: “Tộc Tiên Linh các cô năm đó cũng cho rằng Thần Nhất không thể đạt tới mười phần thần tính sao?”
Mười phần thần tính!
Thanh Tri im lặng không nói gì.
Cô ấy biết, thời không đặc biệt này còn khủng khiếp hơn sức tưởng tượng của cô ấy.
Lâu Đắc Nguyệt không nói nữa, nhìn chằm chằm Diệp Quân đằng xa, không biết suy nghĩ điều gì.
Ầm!
Trong mắt Lâu Đắc Nguyệt ánh lên vẻ phức tạp: “Mới một lúc đã thành công, thật yêu nghiệt”.
Ở đằng xa, Diệp Quân vô cùng phấn khích.
Vì hắn đã thành công.
Hắn đã dung hợp thành công thời không vô hạn với kiếm vực và thời không đặc biệt!
Bây giờ, nếu đối thủ ở trong kiếm vực của hắn sẽ bị thời không Diên Trì và vô số sức mạnh thời không áp chế.