Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3303: “Đây rốt cuộc là kiếm gì?”




Thanh Tri còn định nói gì đó, Diệp Quân ở bên cạnh đột nhiên cười nói: “Thanh Tri cô nương, thật ra cô hiểu sai ý rồi. Vị Đại trưởng lão này muốn giết ta, cũng không hoàn toàn bởi vì thiên tài của các cô bị ta đánh bại, mà là muốn có được đồ vật trên người ta, ví dụ như….”



Vừa nói, hắn vừa giơ kiếm Thanh Huyên trong tay lên: “Thanh kiếm này”.



Kiếm!



Thanh Tri chợt nhận ra.



Phải biết rằng, thanh kiếm trong tay Diệp Quân có thể dễ dàng chém vỡ Tiên Linh Ấn…





Tiên Linh Ấn là một trong ba bảo vật của tộc Tiên Linh, thuộc thần vật cực phẩm, vậy mà không thể chống lại thanh kiếm của Diệp Quân, điều này có nghĩa là gì?



Nghĩa là cấp bậc của thanh kiếm trong tay Diệp Quân đã vượt xa Tiên Linh Ấn!



Hóa ra là lòng tham!







Khuôn mặt Thanh Tri đầy vẻ phức tạp.



Giờ khắc này, cô ấy cảm thấy tộc Tiên Linh hơi xa lạ.



Đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, tạm biệt, ngươi yên tâm, vĩnh viễn sẽ không ai biết được những chuyện ngươi nói hôm nay đâu”.



Vừa dứt lời, hai tên Tiên Linh Vệ đột nhiên lao về phía Diệp Quân.



Nhưng ngay lúc bọn họ xông ra, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trước mặt một tên Tiên Linh Vệ trong số đó.



Xoẹt!



Tên Tiên Linh Vệ đó còn chưa kịp phản ứng đã bị ý kiếm khóa chặt tại chỗ.



Hồn tiêu phách tán!



Tên Tiên Linh Vệ còn lại vừa lao tới trước mặt Diệp Quân, đã bị một đạo kiếm quang chém thành từng mảnh.



Phải biết rằng, Diệp Quân đang cầm kiếm Thanh Huyên!



Lúc không cầm kiếm Thanh Huyên, hắn đã vô địch khi đấu với cường giả dưới cấp bậc chín phần thần tính, mà bây giờ hắn cầm kiếm Thanh Huyên, cường giả chín phần thần tính ở trước mặt hắn cũng chỉ như con kiến mà thôi.



Giết hai tên Tiên Linh Vệ trong chớp mắt, sắc mặt Đại trưởng lão lập tức thay đổi.



Ông ta phát hiện ra hình như ông ta đã đánh giá thấp kiếm tu trẻ tuổi trước mặt này một cách nghiêm trọng rồi.



Lúc này, Diệp Quân bỗng cười nói: “Đại trưởng lão, ông không phải là cường giả chín phần thần tính nhỉ?”



Sắc mặt Đại trưởng lão lập tức biến đổi, ngay sau đó, một thanh kiếm lao tới trước mặt ông ta, Đại trưởng lão siết chặt tay phải, sau đó đánh một chưởng về phía trước.



Ầm!



Một tiếng nổ vang lên, Đại trưởng lão lập tức bị đánh bay ra ngoài, khi dừng lại, cánh tay phải của ông ta nổ tung, máu tươi bắn tung tóe.







Sắc mặt Đại trưởng lão đầy vẻ khó tin, kinh hãi nói: “Đây rốt cuộc là kiếm gì?”







Diệp Quân không nói gì, cơ thể lập tức rung chuyển, biến mất tại chỗ.







Sắc mặt Đại trưởng lão biến đổi, cơ thể dịch chuyển, trong nháy mắt, ông ta sử dụng tượng thần của mình, tuy nhiên, tượng thần của ông ta vừa mới xuất hiện đã bị một nhát kiếm của Diệp Quân chém thành từng mảnh vụn.







Loại tượng thần này ở trước kiếm Thanh Huyên chẳng khác gì con kiến.







Tượng thần vỡ tan tành, Đại trưởng lão liên tục lùi về sau mấy vạn trượng, lúc ông ta dừng lại, một thanh kiếm đã lao tới.







Không phải là nhanh, mà là kì quái!







Thanh kiếm này giống như đã chờ ông ta ở đây từ trước!