Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3350: Thanh Tri không biết phải làm sao.




Diệp Quân lặng thinh hồi lâu, bỗng nhìn Thanh Tri: “Thanh Tri cô nương, cô dẫn người trong phân nhánh dòng tộc của cô đi đi”.



Phân nhánh dòng tộc Thanh Tri.



Thanh Tri thở phào, vẻ mặt hơi phức tạp, sau đó cung kính nói: “Cảm ơn”.



Diệp Quân lại lắc đầu: “Không cần cảm ơn”.





Thanh Tri định nói gì nữa, ngay lúc này tiên tổ tộc Tiên Linh bỗng trở tay rồi đè xuống, cách đó không xa, Thanh Giác bị một sức mạnh đáng sợ tiêu diệt.



Ngay khi mọi người còn cảm thấy khó hiểu, Thanh Giác bỗng nói: “Bắt đầu từ lúc này, Thanh Tri là tộc trưởng tộc Tiên Linh”.



Mọi người sửng sốt.







Ông lão bỗng xòe bàn tay ra, một chiếc nhẫn bí ẩn chậm rãi bay đến trước mặt Thanh Tri, ông ta khẽ cười nói: “Vật này chứa đựng truyền thừa, tích lũy cả đời của ta và một tia thần hồn, từ nay về sau ngươi sẽ là tộc trưởng tộc Tiên Linh”.



Thanh Tri không biết phải làm sao.



Ông lão lại không nói gì thêm, ông ta nhìn người đàn ông áo xanh ở một bên, mỉm cười: “Núi cao còn có núi cao hơn, hôm nay ta xem như được mở rộng tầm mắt”.



Nói rồi cả người ông ta lập tức trở nên mờ ảo, sau đó biến mất.



Lúc này các cường giả tộc Tiên Linh còn sống cũng hoàn hồn, lập tức cung kính hành lễ với Thanh Tri: “Kính chào tộc trưởng”.



Tộc trưởng!



Mọi người đều quỳ xuống đất, sau đó lo lắng chờ đợi.



Dĩ nhiên họ biết ý đồ của tiên tổ nhà mình, nhưng cuối cùng vẫn phải phụ thuộc vào vị Diệp công tử này.



Thanh Tri mặc kệ đám người trong tộc Tiên Linh, xoay người lại nhìn Diệp Quân ở đằng xa, cô ấy mím môi không nói gì.



Diệp Quân cũng không lên tiếng.



Thanh Tri im lặng cúi đầu xuống, hai tay hơi run.



Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng cười nói: “Thanh Tri cô nương, còn nhớ một lời hẹn của chúng ta không?”



Thanh Tri khó hiểu nhìn Diệp Quân.



Diệp Quân cười nói: “Chúng ta đã hứa với nhau đến lúc đó cùng đến rừng sâu Thần Hư để thám hiểm”.



Thanh Tri sửng sốt, sau đó mỉm cười: “Nhớ chứ”, Diệp Quân cười nói: “Đến lúc đó ta đến tìm cô… Còn nữa, ta từng nói chúng ta là bạn, ta nghiêm túc đấy”.







Nói xong, hắn quay sang nhìn người đàn ông áo xanh: “Ông nội, chúng ta đi thôi”.







Người đàn ông áo xanh cười nói: “Ừ”.







Dứt lời, hai ông cháu biến mất khỏi đó.







Tất cả người tộc Tiên Linh đều như thoát khỏi gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.







Thanh Tri nở nụ cười động lòng người.







Cô ấy biết người đàn ông này xem cô ấy là bạn thật.







Ở một nơi nào đó, một cô gái nhìn cảnh tượng trước mặt, vẻ mặt phức tạp.