Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3378: Người đó chính là Lý Thanh.




Nghe thấy lời này, toàn bộ con phố trở nên sôi trào.



Diệp Quân có thể nói là nhân vật truyền kỳ ở thành Hoang Cổ.



Dù hắn có thân phận gì, người của thành Hoang Cổ cũng chỉ biết hắn xuất thân từ nơi này.



Diệp Quân!



Nạp Lan Ca!





Họ quay lại rồi.



Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp thành Hoang Cổ như bệnh truyền nhiễm, sau đó, vô số người đuổi theo Nạp Lan Ca…



Lý Thanh ngồi xụi lơ trên đường, sắc mặt xám xịt.



Đám thiếu niên ở sau lưng hắn ta cũng tái mặt, vô cùng tuyệt vọng.







Bọn họ dám ngang nhiên đi trêu ghẹo Nạp Lan Ca.



Toi đời rồi!



Nhà họ Lý.



Lúc Gia chủ Lý Sơn của nhà họ Lý nhận được tin tức này, Lý Sơn với thân thể nặng hơn trăm cân lập tức ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.



Ông lão báo tin đang đứng trước mặt Lý Sơn run rẩy nói: “Gia chủ… Nạp Lan các chủ nói cô ấy muốn ngài đến tộc Nạp Lan cho cô ấy một lời giải thích thoả đáng… Còn Thanh thiếu gia, cậu ấy…”



Lý Sơn nhẹ giọng nói: “Có chuyện ta đã che giấu lâu như thế, cũng nên để lộ ra chân tướng rồi”.



Ông lão nhìn Lý Sơn với vẻ nghi ngờ.



Lý Sơn nói tiếp: “Thật ra Lý Thanh không phải con trai của ta…”



Ông lão: “…”

Trong điện, Lý Sơn ngồi xụi lơ dưới đất, trông như già đi mấy chục tuổi.



Trêu ghẹo Nạp Lan Ca?



Ông ta biết con trai của mình hơi không ra hồn, tính cách trăng hoa, bên ngoài có không ít nợ phong lưu, nhưng ông ta không ngờ con trai lại đi trêu ghẹo Nạp Lan Ca.



Đó là ai chứ?



Đó là Thiếu chủ mẫu của thư viện Quan Huyên, Các chủ đương nhiệm của Tiên Bảo Các đấy!



Lý Sơn biết lần này nhà họ Lý hoàn toàn toi đời rồi.



Lúc này, một thiếu niên vội chạy vào trong đại điện, sau đó quỳ xuống trước mặt Lý Sơn, nói với giọng điệu run rẩy: “Cha, cứu con với…”



Người đó chính là Lý Thanh.



Lý Sơn nhìn con trai đang vô cùng sợ hãi trước mặt, hai tay ông ta nhẹ nhàng đỡ lấy gò mà của Lâm Túc, Lâm Túc vội nói: “Cha, cứu con với, con biết lỗi rồi, con không biết cô ta là Nạp Lan các chủ, con…”



Lý Sơn đột nhiên nói: “Ra đi thanh thản”.







Dứt lời, hai tay ông ta đột nhiên dùng lực.







“Rắc!”







Một tiếng xương gãy vang lên, đầu của Lý Thanh lập tức xoay tròn ba trăm sáu mươi độ.







Lý Thanh trợn tròn mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, đến lúc chết hắn ta cũng không ngờ cha của hắn lại sẽ giết hắn.







Ông lão bên cạnh cũng tỏ vẻ rất ngạc nhiên, nhất thời sững sờ không biết phải làm gì.







Lý Sơn lạnh lùng nói: “Để đầu nó vào hộp, theo ta đi đến tộc Nạp Lan”.







Ông lão vẫn còn đang ngây người.