Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3406: “Chắc là quản không được”.




Đám cường giả nhà họ An lại vội vàng cung kính hành lễ.



Thác Bạt Yêu Yêu nhìn về phía xa, nhẹ giọng nói: “Viện trưởng này không giống như ta nghĩ”.



An Khinh Hàn khẽ gật đầu: “Quả thật”.



Nói xong, cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong mắt ánh vẻ phức tạp.





Thật ra, khi biết Diệp Quân đang quan sát cuộc tỷ võ, cô ấy căng thẳng hơn bất cứ ai, vì cô ấy biết, cô ấy muốn thay đổi vận mệnh của mình và nhà họ An thì nhất định phải đứng đầu, hơn nữa, so với việc gia nhập tổng viện, cô ấy càng có niềm tin sẽ đạt được hạng nhất.



Nhưng cô ấy cũng biết, chỉ một câu của người đàn ông đó cũng có thể khiến cô ấy và nhà họ An muôn đời không trở mình được.



Điều khiến cô ấy không ngờ nhất là người đàn ông này khác hoàn toàn so với tưởng tượng của cô ấy, không chỉ giúp cô ấy giành được hạng nhất, mà còn cho cô ấy nhiều ưu đãi vậy.







Viện trưởng!



Thư viện Quan Huyên!



An Khinh Hàn chậm rãi nhắm mắt lại, giờ khắc này, cô ấy đột nhiên có một mục tiêu.



Gia nhập tổng viện thư viện Quan Huyên!



Bảo vệ vũ trụ Quan Huyên!



...



Trên ngã tư đường, Diệp Quân và Nạp Lan Ca chậm rãi bước đi.



Thanh Châu, Thanh Thành.



Diệp Quân liếc nhìn xung quanh, đây là nơi cha từng ở. Cũng bởi vì Kiếm Chủ Nhân Gian nên Thanh Thành nhiều năm nay không hề thay đổi, toàn bộ giữ lại nguyên trạng.



Thanh Thành cũng cực kỳ phồn hoa, vì hàng năm đều có vô số người tới đây dạo chơi.



Dù sao, đây là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian từng sinh ra.



Ở hai bên đường dẫn tới nhà họ Diệp, Diệp Quân và Nạp Lan Ca phát hiện có không ít kiếm tu ngồi xếp bằng, mấy kiếm tu này tới đây, thật ra lý do rất đơn giản, vì Kiếm Chủ Nhân Gian sinh ra ở nơi này.



Nơi này từng sinh ra một kiếm tu rất giỏi!



Chắc chắn là một vùng đất phong thủy!



Rất nhiều người sẵn lòng tin tưởng điều này.



Diệp Quân nhìn lướt qua bốn phía, nhẹ giọng nói: “Chỉ khi thành công, người khác mới sẵn sàng đi tìm hiểu quá khứ của ngươi, nghe lại chuyện ngươi từng chịu khổ ngày xưa”.







Nói xong, hắn lắc đầu bật cười.







Đúng lúc này, bên cạnh vang lên một giọng nói: “Vị trí này là của ta”.







Nghe vậy, Diệp Quân liếc nhìn, ở cửa lớn nhà họ Diệp gần đó, hai gã kiếm tu đang tranh giành một vị trí.







Hai người tranh giành rất quyết liệt, thiếu điều rút kiếm.







Diệp Quân nghi hoặc: “Nhà họ Diệp mặc kệ chuyện này sao?”







Nạp Lan Ca lắc đầu mỉm cười: “Chắc là quản không được”.







Diệp Quân khẽ gật đầu: “Cũng đúng”.