Dù sao hắn cũng ủng hộ và tin tưởng Tần Quan vô điều kiện!
Đây là mẹ ruột của hắn!
Tư Phàm Tịnh thản nhiên nhìn Diệp Quân, không nói gì thêm mà xoay người biến mất.
Diệp Quân nhíu mày, người phụ nữ này đến tìm hắn là vì chuyện này sao?
Trạm không gian vũ trụ!
Diệp Quân im lặng, hắn phát hiện hình như tất cả cao thủ đều khá kiêng dè trạm không gian vũ trụ này.
Diệp Quân suy nghĩ một lúc rồi biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã đi tới thành Quan Huyên của thời đại cũ, hắn tìm đến Tiểu Ái.
Hắn muốn tìm hiểu thêm về trạm không gian vũ trụ này.
Tiểu Ái dẫn Diệp Quân đi tới một tinh không hoàn toàn yên tĩnh, ở trước mặt hai người không xa có một vòng tròn khổng lồ, vòng tròn như đáy nồi đang chậm rãi xoay tròn.
Diệp Quân hỏi: “Đây là trạm không gian vũ trụ sao?”
Tiểu Ái lắc đầu: “Đây không phải trạm không gian vũ trụ, đây là máy tiếp thu vũ trụ”.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Máy tiếp thu vũ trụ?”
Tiểu Ái gật đầu: “Nó có thể dò xét nền văn minh vũ trụ khác, chúng ta đã thông qua nó phát hiện rất nhiều nên văn minh không rõ, có một vài nền văn minh đã huỷ diệt, một vài nền văn minh còn tồn tại, cũng vì lý do đó nên Các chủ mới xây dựng trạm không gian vũ trụ”.
Dứt lời, cô ấy chỉ vào sâu trong tinh không phía xa.
Diệp Quân nhìn theo ngón tay của Tiểu Ái, hắn nhìn thấy một trận pháp khổng lồ ở sâu trong vũ trụ tinh không đó, trên trận pháp còn có một bệ tròn rất lớn, xung quanh trận pháp có những phù văn bí ẩn kỳ lạ lơ lửng.
Diệp Quân nhìn bệ tròn trên trận pháp, hơi nghi ngờ: “Sao… ta cảm thấy thời không ở đây quen thuộc thế?”
Tiểu Ái gật đầu: “Đây là thời không đặc biệt mà các chủ sáng tạo dựa theo thời không trong Tiểu Tháp của tiểu chủ”.
Diệp Quân gật đầu, hắn biết chuyện này, rất lâu trước kia mẹ đã bắt đầu mô phỏng thời không đặc biệt của hắn rồi.
Hắn chỉ không ngờ rằng mẹ lại dùng thời không đặc biệt vào việc này.
Tiểu Ái nói tiếp: “Bây giờ trạm không gian vũ trụ đặc biệt này đã sắp hoàn thành rồi, một khi hoàn thành chúng ta sẽ có thể sử dụng nó vượt qua vũ trụ tinh hà, tiến vào nền văn minh vũ trụ khác”.
Diệp Quân hỏi: “Còn bao lâu sẽ hoàn thành?”
Tiểu Ái ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp: “Ta không chắc thời gian cụ thể, vì vẫn còn phải thí nghiệm”.
Diệp Quân chợt nói: “Chỉ chúng ta mới có quyền sử dụng trạm không gian vũ trụ này đúng không?”
Tiểu Ái gật đầu: “Phải, trừ chúng ta, người ngoài không có quyền sử dụng, nói một cách khác thì không có sự cho phép của chúng ta, nền vũ trụ văn minh bên ngoài không thể đến chỗ chúng ta được”.