Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3542: “Không nhìn thấy”.




Diệp Quân mỉm cười, không nói gì.



Lúc này Đại Tôn cười nói: “Xem ra ở nơi này phải khiêm tốn mới được. Các vị, chúng ta qua đó đi”.



Dứt lời, hắn ta quay đầu sang nhìn đám người cô gái áo bào trắng.



Cô gái áo bào trắng sải bước đi về phía chín quan tài máu đó.





Mấy người nền văn minh Tu La đi theo sát phía sau cô ta.



Lúc đi ngang qua bức tượng, cô gái áo bào trắng ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt hiện lên vẻ hiếu kỳ nhưng cô ta không dừng lại mà tiếp tục đi thẳng đến chỗ chín quan tài máu.







Chẳng mấy chốc, mọi người đều đã đến trước quan tài máu.



Cô gái áo bào trắng giải phóng thần thức của mình ra, thế nhưng thần thức vừa đến gần chín quan tài máu thì biến mất.



Những người khác cũng như thế.



Cô gái áo bào trắng bước đến trước một quan tài máu trong số đó, cô ta quan sát thật kỹ phù văn bí ẩn trên quan tài máu, nghiên cứu một lúc cô ta bỗng nhíu chặt mày.



Người bên nền văn minh Quân Lâm cũng bắt đầu vây quanh quan tài máu để nghiên cứu.



Diệp Quân lại kéo Nhất Niệm đứng sang một bên.



Không phải là hắn không có hứng thú với mấy quan tài máu này, chủ yếu là hắn biết rõ nếu mấy quan tài này rơi vào tay hắn thật thì chỉ là một chuyện không tốt với hắn thôi.



Thần vật nền văn minh vũ trụ cấp bốn.



Sẽ khiến rất nhiều nền văn minh vũ trụ điên cuồng vì nó, bây giờ hắn vẫn chưa có thực lực để chống lại nhiều nền văn minh vũ trụ như thế.



Diệp Quân nhìn xung quanh, cả tinh không vô tận trống không, chỉ có nơi này là có chín cỗ quan tài máu và một pho tượng, những nơi khác đều sâu không đáy, giống như vực sâu khiến người ta sợ hãi.



Nhất Niệm hơi quay đầu lại nhìn tận cuối tinh không bên phải, không nói gì.



Diệp Quân thầm nói: “Tháp gia, ngươi có thể nhìn thấy bên trong quan tài máu này là gì không?”



Thần thức của hắn cũng không thể đi vào trong quan tài máu này được.







Tiểu Tháp nói: “Không nhìn thấy”.







Diệp Quân cạn lời.







Tiểu Tháp lại nói: “Đại ca à, ngươi đừng có xem ta làm gì cũng được chứ. Ta thật sự chỉ là một tòa tháp, ta không có chức năng gì đặc biệt cả”.







Diệp Quân: “…”







Đúng lúc này, cô gái áo bào trắng bỗng giờ tay phải ra, sau đó bắt đầu nghịch chuyển, quan tài máu trước mặt bắt đầu rung lên, phù văn bí ẩn trên đó lập tức biến thành hàng vạn phù ấn bí ẩn, mấy phù ấn này bắt đầu nhanh chóng tụ lại khi được cô gái áo bào trắng điều khiển.







Thấy thế, vẻ mặt Diệp Quân thay đổi, cô gái này muốn phá cấm chế của phong ấn.







Ánh nhìn của mọi người đều dừng lại trên người cô gái áo bào trắng.