Diệp Quân: “…”
…
Kiếm tu bước ra đó mặc một bộ áo bào màu trắng, đơn giản mộc mạc, tay cầm một thanh kiếm dài, vẻ mặt rất ung dung.
Nhìn thấy người đến, Diệp Quân sững sờ.
Sao đại bá Tiêu Dao lại đến đây?
Trong ấn tượng của hắn, đại bá Tiêu Dao cực kỳ khiêm tốn, hơn nữa lại rất tốt, bây giờ gặp lại lần nữa, hắn cảm thấy vừa kinh ngạc vừa thân thiết.
Tín Du ở bên cạnh Diệp Quân nhìn chằm chằm kiếm tu đó, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Cô ta không cảm nhận được khí tức của kiếm tu trước mặt này, đối phương ở trước mặt cô ta nhưng cô ta lại không cảm nhận được.
Tình hình như vậy thường thì chỉ có hai khả năng, một là đối phương có phương pháp che giếu đặc biệt, giấu hoàn toàn khí tức của mình, người ngoài không thể cảm nhận được; hai là thực lực của đối phương quá mạnh, hơn cô ta rất nhiều.
Là một hay hai?
Tín Du vẫn không dám chắc chắn.
Vì kiếm tu này trông có vẻ khá thành thật, trên người không có sát khí.
Vẻ mặt của Thái A Thiên cũng trở nên khá nghiêm trọng, vì ông ta cũng không thể cảm nhận được khí tức của kiếm tu trước mặt này giống Tín Du, chứ đừng nói đến thực lực hay cảnh giới.
Hơi vô lý!
Hơn nữa hình như kiếm tu này quen với Diệp công tử, lẽ nào là người đằng sau Diệp công tử?
Mọi người xung quanh đều tò mò nhìn kiếm tu bí ẩn vừa bước ra này, kẻ liều lĩnh này từ đâu ló đầu ra vậy?
Không nhìn thấy Huyền Sắc đã giết người đến mức điên cuồng rồi sao?
Lúc này mà ló đầu ra chẳng phải tìm chết à?
Sau khi kiếm tu đó bước ra, ông ấy lập tức nhìn Diệp Quân cách đó không xa, sau đó mỉm cười.
Diệp Quân khẽ cười, vừa định lên tiếng, lúc này Huyền Sắc bỗng cười nói: “Ngươi không phục à?”
Kiếm tu quay đầu sang nhìn Huyền Sắc, mỉm cười nói: “Cũng không phải, chỉ là hơi hiếu kỳ nên muốn tự mình đến gặp người nói là vô địch thôi”.
“Ha ha!”
Huyền Sắc bật cười: “Có từng nghe câu tò mò sẽ hại chết người chưa?”
Tiêu Dao khẽ nói: “Nếu ngươi có thể giết ta… vậy thì tốt quá. Ngươi có thể trải nghiệm nỗi đau muốn chết mà không được chưa?”
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp: “…”
Nghe Tiêu Dao nói thế, Huyền Sắc sửng sốt, sau đó tức đến mức bật cười: “Ta chưa từng gặp người nào khoe mẽ như ngươi, chẳng phải ngươi muốn chết sao? Nào, hôm nay ta sẽ cho ngươi được toại nguyện”.
Dứt lời, lão ta bỗng biến thành kiếm quang lao đến chỗ kiếm tu.
Huyền Sắc không phải là kiếm
tu nhưng có thần kiếm như vậy trong tay, có phải kiếm tu hay không đã không quan trọng nữa.