Xung quanh ngày càng có nhiều người xông vào trong cửa đá, mọi người đều rất điên cuồng, rất hưng phấn.
Diệp Quân chợt nói: “Đại huynh, chúng ta cũng xem thử đi?’
Đại Tôn cười nói: “Ta cũng có ý đó”.
Hai người nhìn nhau cười khẽ.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tín Du; “Tín Du cô nương, người của cô đã chuẩn bị xong chưa?”
Tín Du gật đầu: “Thần vệ Tu La đều đã chuẩn bị xong, nếu có chuyện kỳ lạ, người của ta sẽ tiếp ứng chúng ta ở bên ngoài”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó ba người biến mất.
Ba người nhanh chóng tiến vào trong cửa đá, mà lúc này, bên trong đã đông nghịt người, tất cả mọi người đang vây quanh tám cái quan tài máu, ánh mắt nóng bỏng như lửa. Mà lúc này. Cửa đá phía xa đã chậm rãi khép lại…
Khi cánh cổng đá đóng lại, mọi người đều bỗng chợt thấy hoảng.
Nhưng cũng có rất nhiều người không để ý chuyện này, vì ánh mắt của họ đều đổ dồn về phía tám quan tài máu.
Lúc này, cách Diệp Quân không xa, một thiếu niên chỉ về phía xa hưng phấn nói: “Tỷ tỷ, tỷ nhìn tám quan tài máu kia đi, tỷ đoán xem bên trong có gì? Đệ đoán bên trong chắc chắn có người đẹp… Tiểu thuyết hiệp sĩ đều viết như vậy cả”.
Cách thiếu niên không xa có một cô gái đang đứng, cô gái đó trông chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, mặc chiếc váy dài màu xanh đậm, mặt mũi xinh xắn, môi đỏ răng trắng, rất ưa nhìn.
Nhưng giờ khắc này, cô gái và thiếu niên hoàn toàn khác biệt, sau khi cổng đá đóng lại, trong mắt cô ta lập tức lộ ra vẻ lo lắng.
Thiếu niên lại nói: “Tỷ tỷ, tỷ nghĩ nếu chúng ta có được truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn thì đúng là vinh hạnh của tổ tiên, mở sang trang mới cho danh sách gia phả”.
Nói đến đây, thiếu niên như cảm nhận được gì, hắn ta quay đầu lại nhìn cô gái, thấy vẻ lo lắng trong mắt cô gái, thiếu niên cười bảo: “Tỷ đừng lo, đệ đùa đấy, ở đây rất nhiều thiên tài yêu nghiệt, đệ biết truyền thừa đó không liên quan đến mình, đệ chỉ tới xem cho biết thôi. Lát nữa nếu có nguy hiểm chúng ta sẽ lập tức chạy, quyết không mạo hiểm”.
Cô gái khẽ gật đầu: “Ừm”.
Thiếu niên quay đầu lại nhìn tám quan tài phía xa, trong mắt vẫn khó che giấu được vẻ hưng phấn và tò mò.
Cô gái nhìn tám quan tài nơi xa, vẻ lo lắng trong mắt không hề đi ngược lại còn ngày càng nhiều hơn, bởi vì trực giác nói cho cô ta biết chuyện này không đơn giản.
Cô ta vốn chỉ đưa đệ đệ tới đây cho biết, kế hoạch ban đầu của cô ta là nhìn từ xa sau đó đưa đệ đệ đi.
Bởi vì cô ta biết rất rõ thực lực của mình, chuyện tốt như có được truyền thừa của vũ trụ Tứ Duy không tới lượt bọn họ, họ cũng không có năng lực đó.
Mà ở ngoài cổng, khi cô ta không chú ý, đệ đệ đã chạy vào, hết cách, cô ta chỉ đành chạy vào theo, sau khi đi vào, cổng đá liền đóng lại, điều này khiến cô ta rất bất an.
Như nghĩ tới điều gì, cô gái chậm rãi quay đầu nhìn xung quanh, quét mắt nhìn mọi người một lượt, cuối cùng ánh mắt cô ta dừng lại ở ba người phía Diệp Quân.
Không chút do dự, cô ta trực tiếp kéo đệ dệ đi về phía đó, tuy thiếu niên hơi tò mò nhưng cũng không nói gì, vẫn hứng thú nhìn quan tài máu ở nơi xa.
Diệp Quân nhìn cô gái bên cạnh, đương
nhiên hắn đã phát hiện ra hành động nhỏ của cô gái và thiếu niên.