Chu Đế quay sang nhìn hòa thượng, hòa thượng trầm giọng nói: “Bệ hạ làm thế không chỉ phá vỡ quy tắc tranh giành vị trí Thái tử trong những năm qua mà còn khiến cả Đại Chu gặp nguy hiểm, ông ấy làm thế là làm trái quy tắc”.
Chu Đế vội nói: “Thầy cẩn thận lời nói”.
Hòa thượng cười nhạo: “Sợ gì chứ? Điện hạ tin ta không?”
Chu Đế khẽ gật đầu: “Dĩ nhiên là ta tin đại sư Từ Địa rồi, nhưng bây giờ mọi việc đã được ấn định, chúng ta có làm gì cũng chỉ chọc cho phụ hoàng giận thôi”.
Từ Địa nói: “Chùa Phạm Thiên có đến cả trăm vạn hòa thượng, hàng trăm vạn tín đồ, có bọn ta ủng hộ điện hạ, cho dù là điện hạ, ông ta cũng phải thận trọng đối đãi với người”.
Chu Đế vẫn hơi do dự.
Từ Địa nói: “Điện hạ, cứ thế mà bỏ cuộc, điện hạ cam lòng sao?”
Chu Đế siết chặt nắm đấm, lên kế hoạch nhiều năm như vậy mà lại bỏ cuộc, dĩ nhiên gã không cam tâm rồi.
Thật sự không cam lòng.
Từ Địa nói tiếp: “Hơn nữa người phụ nữ đó nắm giữ đại quyền, điện hạ nghĩ cô ta sẽ bỏ qua cho điện hạ và nhà mẫu tộc của điện hạ sao?”
Chu Đế im lặng, sắc mặt dần trở nên âm trầm.
Từ Địa lại nói: “Điện hạ, chúng ta vẫn còn cơ hội, nhất định phải làm loạn đến mức long trời lở đất”.
Chu Đế vẫn khá lo lắng.
Từ Địa nắm lấy tay Chu Đế: “Đừng lo, tin ta, ta có thể…”
…
Thái Tử Điện.
Trong điện, Chu Phạn đang gửi đi từng mệnh lệnh.
Cô ta đang triệu hồi tất cả cường giả đỉnh cấp trên mười phần thần tính ở bên ngoài.
Muốn đối phó với Ác Đạo Minh thì tất nhiên cường giả bình thường không có tác dụng, thật ra có thể mười phần thần tính không có quá nhiều tác dụng.
Đại chiến nền văn minh thật sự, thắng thua đều do cường giả đỉnh cấp nhất ở hai bên quyết định.
Nhưng cô ta vẫn triệu hồi cả các cường giả mười phần thần tính, vì cô ta phải có một kế hoạch trong trường hợp tệ nhất.
Không đánh thì thôi, đã đánh thì phải dốc hết sức.
Ngay lúc này Chu Mục và Đạo Quân bước vào, vừa bước vào, Chu Mục cúi người với Chu Phạn: “Bái kiến Hoàng điện hạ”.
Đạo Quân cũng hơi cúi người xuống.
Trong nước Đại Chu, bất kỳ tông môn nào cũng đều phải nghe lệnh của hoàng thất Đại Chu.
Chu Phạn bỏ sắc lệnh trong tay xuống, nhìn Chu Mục mỉm cười nói: “Nhị ca, Đạo Quân, mời ngồi”.
Nói xong, nhanh chóng có người đem hai cái ghế đến để phía sau hai người.