Ngay cả mấy người Đạo Quân cũng cảm thấy tê da đầu.
Các cường giả cảnh giới Khai Đạo ở đó đều đã là cường giả cảnh giới Khai Đạo lớn tuổi, tuổi thọ vốn dĩ không còn nhiều, ngươi lại làm như thế, ai chịu cho được?
Có một kiểu chết gọi là chết mãn tính, tức là bản thân biết rõ ngày chết của mình, nhưng trong giai đoạn này ngươi chẳng thể làm gì cả.
Mấy nhát kiếm này của Diệp Quân đồng nghĩa với tăng nhanh tốc độ chết mãn tính của họ.
Lúc này cho dù là Bát điện chủ, trong mắt cũng hiện lên vẻ kiêng dè.
Thực lực của gã rất mạnh nhưng tuổi thọ cũng không nhiều.
Thấy Diệp Quân còn định xuất kiếm, Bát điện chủ bỗng đứng lên biến thành tàn ảnh lao nhanh về phía Diệp Quân.
Đạo Quân bỗng nói: “Trước tiên giải quyết đám tôm tép đó đã”.
Nói rồi ông ta dẫn đầu xông ra.
Trong Bát Điện Ác Đạo, ngoài điện chủ này ra, thực lực của những người còn lại đều mạnh nhưng vẫn không bằng họ, hơn nữa những người này đều bị Diệp Quân cắt đứt tuổi thọ, đây là lúc họ yếu nhất.
Từ Thiên và mấy người Thiên Xích nhìn nhau, cũng xông ra.
Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn Bát điện chủ, mái tóc bên tai Bát điện chủ đã xuất hiện màu trắng.
Tuổi thọ một trăm hai mươi vạn năm.
Cũng cực kỳ đau xót với gã.
Diệp Quân gào lên: “Thiên Thiên”.
Ầm!
Một luồng khí tức đáng sợ bỗng lao ra từ trong người hắn.
Sau khi dung hợp với Ngao Thiên Thiên, Diệp Quân bước lên trước chém mạnh một nhát.
Vẫn là chém tuổi thọ.
Nhát kiếm này khiến đồng tử Bát điện chủ co rụt, vì gã thấy chỉ trong thoáng chốc tuổi thọ của mình bị giảm xuống năm mươi vạn năm.
Quá đáng sợ.
Bát điện chủ cũng mặc kệ không quan tâm đến nó nữa, lúc này cơ thể hơi động đậy rồi biến thành tàn ảnh lao đến chỗ Diệp Quân.
Ầm ầm!
Rất nhanh từng tiếng nổ liên tục vang lên.
Mặc dù Diệp Quân có kiếm Thanh Huyên nhưng vẫn bị sức mạnh của Bát điện chủ áp chế, còn Bát điện chủ lại không thể làm gì được hắn.