Đông Thánh Minh Quân vừa ra trận mặt đầy vẻ khó tin nhìn Diệp Quân.
Trong mắt Tây Thánh Minh Quân ở đằng xa cũng đầy vẻ kiêng dè, ông ta liên tục lùi về sau cả vạn trượng cách xa Diệp Quân, đồng thời cũng cảm thấy hơi hối hận.
Cũng may Diệp Quân không sử dụng kiếm kỹ đáng sợ này với ông ta, nếu không tuổi thọ của ông ta sẽ giảm ngàn vạn năm rồi.
Mặc dù tuổi thọ của ông ta vẫn còn nhiều nhưng cũng không thể chịu được đòn này.
Nhưng ông ta hơi ngờ vực là tại sao Diệp Quân lại không sử dụng kiếm kỹ này với ông ta?
Cách đó không xa, sau khi liên tục thi triển mười lần Nhất Giới Tuế Nguyệt, cơ thể Diệp Quân bỗng trở nên vô cùng suy yếu, sở dĩ hắn thi triển Nhất Giới Tuế Nguyệt này với Đông Thánh Minh Quân là vì thấy đối phương đã khá lớn tuổi.
Nhát kiếm này chuyên dùng để đánh người lớn tuổi.
Diệp Quân không xuất kiếm nữa mà lặng lẽ nuốt một viên tinh thể Vĩnh Hằng, sau đó nhanh chóng hồi phục cơ thể.
Liên tục đánh ra mười nhát kiếm, cho dù có Ngao Thiên Thiên hỗ trợ cũng không chịu được.
Nếu có thể liên tục đánh ra một trăm nhát thì đã có thể giết chết một cảnh giới Khai Đạo có nhiều tuổi thọ rồi.
Nhưng với thực lực hiện giờ của hắn thì vẫn không làm được.
Đông Thánh Minh Quân và Tây Thánh Minh Quân ở đằng xa nhất thời cũng không dám ra tay nữa.
Đều sợ bị Diệp Quân chém đứt tuổi thọ.
Cũng chính vì nguyên nhân này, mặc dù hai người đều biết Diệp Quân đang trị thương nhưng cũng không dám đánh.
Lần này họ đến đây chủ yếu là để trợ sức cho Chiêu Võ Đạo Đế chứ không phải đến để liều mạng cho Chiêu Võ Đạo Đế.
Chuyện cứ tưởng dễ dàng giải quyết nhưng không ngờ Diệp Quân này lại mạnh đến thế.
Thiệt thòi rồi!
Thiệt nhất chính là Đông Thánh Minh Quân vừa ra trận, sắc mặt ông ta cực kỳ khó coi, tuổi thọ của ông ta không còn bao nhiêu, bây giờ lại bị Diệp Quân cắt đứt ngàn vạn năm tuổi thọ, tim ông ta đang rỉ máu.
Diệp Quân phía xa chậm rãi nhắm mắt lại, tay trái nắm chặt thành quyền, vì phải đánh nhau, lúc này sức mạnh huyết mạch quanh người hắn ngày càng mạnh, nhất là huyết mạch phong ma, nó đã bắt đầu ảnh hưởng đến thần trí của hắn.
Đúng là càng điên cuồng càng mạnh.
Diệp Quân hít sâu một hơi, hắn ngẩng đầu lên nhìn hai vị Minh Quân: “Đánh nữa không?”
Mặc dù nói như thế nhưng hắn vẫn không ra tay.
Có thể kéo dài một lát thì kéo dài một lát.
Hai người Đông Thánh Minh Quân nhìn chằm chằm Diệp Quân, đều không ra tay.
Trong quán rượu bên dưới, Chiêu Võ Đạo Đế khẽ cười: “Không muốn liều mạng chứ gì?”
Thiên Võ Tân nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Đạo Đế, Diệp Quân này…”