Diệp Quân im lặng.
Để cô cô đảm bảo?
Nếu hắn thật sự làm như thế thì e rằng sẽ bị đánh cho một trận.
Đại Đạo hiện hữu lại nói: “Nếu ngươi không thể để cô cô của ngươi đảm bảo thì vẫn còn một cách, là ta dùng một trăm nghìn tinh thể Vĩnh Hằng vào cổ phần tại Tiên Bảo Các của nhà ngươi, trăm năm sau, Tiên Bảo Các phải cho ta tiền hoa hồng”.
Diệp Quân hỏi: “Chia bao nhiêu?”
Đại Đạo hiện hữu đáp: “Mỗi năm ta muốn một phần trăm tiền hoa hồng, không quá đáng chứ?”
Diệp Quân im lặng.
Dùng một trăm nghìn tinh thể Vĩnh Hằng đổi lấy một phần trăm tiền hoa hồng hàng năm, xem tình hình trước mắt rõ ràng là hắn lãi to, vì bây giờ thu nhập của Tiên Bảo Các đa số đều là Tổ Mạch, vẫn chưa bắt đầu kiếm được tinh thể Vĩnh Hằng. Nhưng trăm năm sau, chắc chắn Tiên Bảo Các sẽ bắt đầu kiếm tinh thể Vĩnh Hằng.
Tiên Bảo Các có thể xem là độc quyền việc buôn bán của cả vũ trụ.
Lợi nhuận của Tiên Bảo Các trăm năm sau chắc chắn là rất kinh khủng.
Không có lợi lắm!
Nghĩ vậy, Diệp Quân cất lời: “Nhất Niệm”.
Nhất Niệm xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô ta mở lòng bàn tay, một ngọn lửa Thiên Hành xuất hiện, cô ta nhướn mày: “Có phải muốn cướp không? Ta có thể ra tay ngay bây giờ!”
Đại Đạo hiện hữu: “…”
Diệp Quân đen mặt, sao nha đầu này lại trở thành một nữ tặc rồi?
Diệp Quân hỏi: “Bây giờ muội có bao nhiêu tinh thể Vĩnh Hằng?”
Nhất Niệm nhìn túi vải nhỏ bên hông mình, sau đó đáp: “Khoảng hai mươi nghìn viên”.
Hai mươi nghìn viên!
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Tiền bối, chuyện cổ phần ta có thể đồng ý với ngài, nhưng có một điều kiện là ngài phải trở thành cung phụng của thư viện Quan Huyên ta”.
“Đồng ý!”
Đại Đạo hiện hữu không do dự chút nào.
Diệp Quân sa sầm mặt.
Mẹ kiếp!
Có gì đó sai sai.
Lúc này, một chiếc nhẫn không gian chậm rãi bay đến trước mặt hắn, trong nhẫn không gian có một trăm nghìn viên tinh thể Vĩnh Hằng, hơn nữa còn đều là tinh thể Vĩnh Hằng cực phẩm, chất lượng chỉ thua kém tinh thể Vĩnh Hằng của Nhất Niệm một chút thôi.
Một trăm nghìn viên tinh thể Vĩnh Hằng!
Diệp Quân nhếch môi, có một trăm nghìn tinh thể Vĩnh Hằng này, hắn có thể làm được rất nhiều điều.
Hắn cất một trăm nghìn tinh thể Vĩnh Hằng đi, sau đó nói: “Tiền bối, nếu cao thủ của Ác Đạo Minh gây chuyện với Đại Chu và vũ trụ Quan Huyên, mong ngài sẽ ra tay giúp đỡ”.
Đại Đạo hiện hữu đáp: “Được, nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi, nếu là Nhất điện chủ hoặc Nhị điện chủ kia đến thì ta không ngăn cản bọn họ được đâu”.
Diệp Quân nói: “Ngài chỉ cần cố hết sức là được”.
Đại Đạo hiện hữu đáp: “Được”.
Diệp Quân lại nói: “Tiền bối, làm sao mới có thể đi đến địa ngục A Tì?”
Lúc này, một quyển trục chậm rãi bay ra từ trong cửa đá: “Đây là quyển trục truyền tống để đi tới địa ngục A Tì, ngoài ra thì còn có một cái Đạo Lệnh, có lệnh này, Địa Ngục Chủ sẽ không làm khó ngươi, ngươi có thể tập trung tu luyện ở đó”.
Diệp Quân gật đầu: “Tạm biệt”.
Dứt lời, hắn cất quyển trục và Đạo Lệnh đi, xoay người biến thành một tia kiếm quang rồi biến mất.