Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4263: Cao thủ tự do phóng khoáng.




Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó kể chuyện Ác Đạo của Chân vũ trụ.



Sau khi nghe Diệp Quân nói xong, Thượng Thần Thiên Vân nhẹ giọng nói: “Suy đoán của ngươi có lẽ không sai, rất có thể Ác Đạo ở Chân vũ trụ chính là Ác Đạo chuyển kiếp tu luyện lại…”



Nói xong, bà ta nhìn về phía Diệp Quân: “Chân Thần kia đã trấn áp nó hàng triệu lần rồi sao?”



Diệp Quân gật đầu.





Thượng Thần Thiên Vân trầm giọng nói: “Vũ Trụ Kiếp càng bị trấn áp thực lực sẽ càng mạnh, hàng triệu lần, chưa nói đến chuyện dung hợp tu vi vạn kiếp, dù bây giờ nó thoát được thì thực lực cũng sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ, mà nếu dung hợp tu vi vạn kiếp, vậy…”



Nói đến đây, ánh mắt bà ta cũng trở nên nặng nề.



Sắc mặt Diệp Quân cũng nặng nề không kém.







Thượng Thần Thiên Vân nói tiếp: “Bây giờ ta đã hiểu đại khái vì sao Ác Đạo Minh muốn chủ động giúp đỡ nền văn minh Thiên Hành của chúng ta rồi”.



Diệp Quân nhìn về phía Thượng Thần Thiên Vân, bà ta nói: “Có lẽ bọn họ muốn cứu Ác Đạo kia, mà trong quá trình đó, bọn họ sợ nền văn minh Thiên Hành của chúng ta cũng ra tay với bọn họ. Cho nên bọn họ mới chủ động đến tìm chúng ta, còn sẵn lòng giúp đỡ chúng ta đi tìm Thiên Hành Chủ”.



Diệp Quân im lặng.



Hắn phát hiện chuyện này đang ngày càng phức tạp hơn. Vả lại hắn đã đánh giá quá thấp Ác Đạo Minh này rồi.



Nhớ đến chuyện đã hứa với Chân tỷ, Diệp Quân không khỏi lắc đầu cười khổ.



Trận chiến này, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân thôi!



Áp lực nặng nề quá!



Thượng Thần Thiên Vân lại nói: “Ngoài Nhất điện chủ, Nhị điện chủ và Ác Đạo này, Ác Đạo Minh còn có một tồn tại rất bí ẩn chính là Pháp Thần Ác Linh, người này lai lịch rất bí ẩn, tinh thông một vài thần pháp cổ xưa cường đại, có một vài thần pháp nền văn minh Thiên Hành chúng ta cũng chưa từng nghe nói tới…”



Diệp Quân hỏi: “Thượng Thần từng tiếp xúc với Pháp Thần Ác Linh này chưa?”



Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Từng tiếp xúc, người này kiến thức cực kỳ uyên bác, thành tựu thần pháp rất cao, sâu không lường được. Vì thế khi ông ta nói ông ta có thể phá giải vũ trụ Vô Gian, chúng ta vẫn khá là tin tưởng”.



Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Tiền bối ở lại một mình để nói với ta những chuyện này là muốn cho ta biết, nền văn minh Thiên Hành sẽ không nhúng tay vào chuyện giữa ta và Ác Đạo Minh, đúng không?”



Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Ừm. Trước mắt, chuyện quan trọng nhất của nền văn minh Thiên Hành chúng ta là phá giải vũ trụ Vô Gian, tìm thấy Thiên Hành Chủ”.



Nói đến đây, bà ta nhìn về phía Diệp Quân: “Ta vừa nhận được tin tức, Nhị điện chủ Ác Đạo Minh đã tiếp xúc với mấy người nhóm Tổng lý nội các tại nội các, đầu tiên là vì chuyện Nhất Niệm phóng hoả. Nhất Niệm không được trao quyền đã huỷ diệt Ác vũ trụ, hành động này đã vi phạm thần pháp, mà con bé lại ở cùng ngươi, ngươi đến từ nền văn minh bên ngoài, việc này đã không đơn giản là phạm pháp nữa mà đã vi phạm cấm kỵ của nền văn minh Thiên Hành ta, bây giờ Ác Đạo Minh lại ly gián…”



Nói đến đây, bà ta khẽ thở dài: “Ta vốn muốn để ngươi ở lại đây tu luyện, có ta che chở, ta có thể đè chuyện này xuống. Nhưng bây giờ chuyện này đã rất phức tạp, không bao lâu nữa, có lẽ nội các sẽ đến tìm ta nói chuyện”.



Diệp Quân nhất thời cảm thấy hơi áy náy: “Xin lỗi Thượng Thần, đã mang đến phiền phức cho bà rồi”.





Thượng Thần Thiên Vân khẽ mỉm cười: “Thật ra không sao cả, Nhất Niệm là học sinh của ta, cũng là người thân của ta, đứa trẻ đến một thời điểm nhất định đều sẽ phản nghịch, đương nhiên ta không cho rằng việc con bé tìm thấy người mình thích là một chuyện sai lầm”.







Diệp Quân nhất thời hơi tò mò; “Tiền bối, hình như bà cũng không phản đối cô gái của nền văn minh Thiên Hành thích người đàn ông bên ngoài, vì sao thế?”







Thượng Thần Thiên Vân đi tới một bên, bà ta ngồi xuống, sau đó bưng chung trà trước mặt lên uống một ngụm rồi nói: “Dù chúng ta đều sinh ra từ trong quả, nhưng họ có tình cảm, có suy nghĩ, họ có quyền yêu người mình muốn yêu. Một vài thần pháp của nền văn minh Thiên Hành ta đã quá lạc hậu, quá bảo thủ rồi, hơn nữa còn có vẻ kiêu căng…”







Nói đến đây, trong mắt bà ta lộ vẻ lo lắng: “Chúng ta rất ghét người khác kiêu căng, nhưng chúng ta lại mặc cho bản thân làm điều đó, kiêu căng là mầm tai hoạ, một nền văn minh xuất sắc chân chính phải biết khiêm tốn, chứ không phải ngạo mạn”.







Nghe thấy thế, Diệp Quân chợt thấy kính trọng người phụ nữ trước mặt.







Không thể không nói từ khi gặp nhau đến bây giờ, hắn thật lòng thấy kính trọng sự tu dưỡng và thái độ bao dung của người phụ nữ trước mắt.







Một cao thủ chân chính, cao thủ có tu dưỡng chắc chắn luôn sẵn sàng lấy kẻ yếu làm ranh giới.



chapter content