Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4278: “Vậy ta bóp chết ông ta”.




Tả Hữu Hộ Pháp rất bất ngờ trước sức mạnh của Nhất Niệm, theo lý mà nói, một quan chấp hành không có khả năng có sức mạnh như vậy mới phải. Thôi Âm lúc này cũng vô cùng kinh ngạc, lúc trước ông ta đã từng thấy Nhất Niệm ra tay, lúc đó ông ta cho rằng Nhất Niệm có khả năng đã là cường giả bảy phần thần tính, nhưng giờ xem ra, Nhất Niệm còn mạnh hơn những gì ông ta nghĩ.



Nghĩ đến đây, sắc mặt Thôi Âm tối sầm lại.



Nền văn minh Thiên Hành cũng là một nơi thực tế, nếu Nhất Niệm thật sự yêu nghiệt như vậy, hơn nữa Thượng Thần Thiên Vân lại bao che cô ta, đợi Thượng Thần Thiên Vân ra khỏi Chấp Pháp Giới, đến lúc đó, một khi Thượng Thần Thiên Vân bảo vệ Nhất Niệm, về sau Nhất Niệm trưởng thành hơn, chắc chắn sẽ trả thù ông ta.



Nghĩ đến đây, trong mắt Thôi Âm xẹt qua một tia sát ý lạnh lẽo.



Đều phải chết! Nhất định phải chết!





Thôi Âm bước ra, ánh mắt ông ta u ám, lại mang theo vẻ thương tiếc, nói: “Cô vì một con kiến của nền văn minh ngoại tộc, mà không ngại ra tay với người trong tộc của mình, phản bội nền văn minh của mình, tội cô đáng muôn chết. Dựa theo pháp luật Thiên Hành, ai là con dân của nền văn minh Thiên Hành đều có trách nhiệm trừng phạt kẻ phản bội nền văn minh Thiên Hành, giết!”



Giết!



Dứt lời, ông ta dẫn đầu xông ra trước, mục tiêu của ông ta không phải là Nhất Niệm, mà là Tịnh An ở phía xa, nói chính xác là Diệp Quân.







Xung quanh, những cường giả của điện Chấp Pháp cũng lập tức xông lên.



Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của Nhất Niệm dần trở lên lạnh lùng, cô ta đột nhiên hét lên một tiếng, tay phải vung lên.



Ầm!



Mảnh thời không trước mặt cô ta giống như một mảnh vải, bất ngờ bị cô ta vén lên.



Ầm ầm!



Thôi Âm cầm đầu bị đánh bay trong nháy mắt, những nhân viên chấp pháp còn lại cũng bị chấn động, cuống quít rút lui ra xa mấy vạn trượng.



Tất cả cường giả của nền văn minh Thiên Huyên đều kinh hãi, thực lực của Nhất Niệm lại khủng bố như vậy à?



Sau khi Nhất Niệm đánh bay mọi người, cô ta xoay người nhìn Tịnh An bên cạnh, xòe bàn tay ra, Tiểu Tháp trong tay Tịnh An xuất hiện trong tay cô ta.



Tịnh An đang định lên tiếng, Nhất Niệm đã vươn tay phải nhẹ nhàng trấn áp, Tịnh An bị một luồng sức mạnh dịu dàng nâng lên bay về phía bên kia. Cô ta biết, bây giờ đã không thể để Tịnh An mang theo Diệp Quân đi, nếu như tiếp tục để Tịnh An giữ Tiểu Tháp, Tịnh An cũng sẽ gặp nguy hiểm.



Nhất Niệm nhìn Tịnh An: “Chuyện này ta tự mình giải quyết”.



Nói xong, cô ta xoay người nhìn Thôi Âm, lúc này Thôi Âm cũng đang nhìn chằm chằm cô ta, không nói bất kỳ lời nào, cô ta đột nhiên tiến lên một bước.



Sắc mặt Thôi Âm thay đổi trong nháy mắt, ông ta vừa định ra tay, nhưng Nhất Niệm đã xuất hiện ở trước mặt ông ta, ngay sau đó, một bàn tay bóp cổ ông ta.



Chính là tay của Nhất Niệm!



Thấy cảnh này, mọi người đều hoảng hốt. Thực lực của Nhất Niệm kinh khủng quá nhỉ?



Thôi Âm thấy mình bị Nhất Niệm bắt lại, nhất thời sợ hãi biến sắc, ông ta biết thực lực của Nhất Niệm rất mạnh, nhưng ông ta không ngờ lại khủng bố như thế, ngay cả sức lực đánh trả ông ta cũng không có?





Sao có thể?







Giờ khắc này đầu óc Thôi Âm trống rỗng.







Nhất Niệm ngoảnh lại nhìn Tả Hữu Hộ Pháp của điện Chấp Pháp: “Ta không muốn làm hại các ngươi, ta muốn rời khỏi đây, nếu như các ngươi không đồng ý, ta sẽ bóp chết ông ta”, sắc mặt của Tả Hộ Pháp vô cùng u ám, nói: “Ngươi có biết ngươi đang làm gì không?”







Nhất Niệm nhìn chằm chằm Tả Hộ Pháp: “Để bọn ta rời đi”.







Tả Hộ Pháp lắc đầu: “Không thể nào”.







Nhất Niệm nhàn nhạt nói: “Vậy ta bóp chết ông ta”.







Thôi Âm hoảng hốt, ông ta vội vàng nhìn Tả Hộ Pháp, muốn lên tiếng, nhưng vì bị Nhất Niệm bóp cổ họng, không nói ra được lời nào, vì vậy, ông ta điên cuồng dùng ánh mắt ra hiệu cho Tả Hộ Pháp.



chapter content