Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4293: “Đợi người tới?"




Thời không nơi hai chủ thần đang đứng bỗng chấn động, từ đó bay ra hàng loạt ý kiếm màu đỏ máu.



Diên Trì Nhất Kiếm!



Tình huống này khiến cả hai bất ngờ, nhưng sau đó đều phản ứng cực nhanh, gọi thần bảo của mình ra che chắn. Phù quang và kính quang hiện lên bao bọc khu vực quanh họ như một cái lồng khi vô số ý kiếm lao tới.



Choang choang choang!



Khu vực ấy trở thành biển kiếm quang. Ý kiếm của Diệp Quân tuy mạnh nhưng vẫn không thể xuyên thủng phòng ngự của họ, tất cả đều bị cản lại.





Người lửa vẫn đang bàng quan nãy giờ bỗng hóa thành kiếm quang rực lửa bổ nhào vào Diệp Quân.



Tượng thần huyết mạch quay phắt lại, nâng kiếm chém xuống.



Huyết quang ngập trời giáng xuống.

Uỳnh!







Người lửa bị đánh bay đi mấy vạn trượng, khi dừng lại rồi thì ngơ ngẩn nhận ra lửa trên người mình đã dập tắt kha khá.



Sức mạnh của người đến từ văn minh cao cấp có thể áp chế văn minh thấp hơn, vì vậy thần vật và sức mạnh của văn minh dưới cấp năm khó mà làm gì được nó. Ấy vậy mà lửa của nó lại bị sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân dập tắt.



Quá bất thường!



Người lửa phẫn nộ, từng lưỡi lửa phun trào trên thân thể. Nó tung người, hóa thành kiếm quang rực cháy chém tới.



Thời không trước mặt Diệp Quân biến thành những ô vuông kỳ lạ. Người lửa hấp tấp muốn lùi lại nhưng đã quá muộn khi hàng triệu ý kiếm lao ra.



"Gào!"



Người lửa gầm lên một tiếng giận dữ khi bị nhấn chìm trong ý kiếm. Lửa trên người nó vỡ ra, bắn tung tóe khắp bốn phía.



Các cường giả văn minh Thiên Hành hoảng hồn khi thấy sức mạnh huyết mạch của thứ cỏ rác ở văn minh cấp thấp lại có thể hủy diệt được lửa Thiên Hành. Chỉ thấy Diệp Quân ngẩng đầu lên, lại một tia kính quang và phù quang rơi xuống.



Hắn điều khiển tượng thần huyết mạch ra đỡ đòn.



Uỳnh!



Tượng thần tuy gắng gượng ngăn cản thành công nhưng cơ thể vẫn dần dần rạn nứt, không ngừng yếu đi.



Kính Thần và Thiên Phù Thần cũng trở nên nghiêm túc hơn trước đó. Không ngờ hai người đã ra tay cùng nhau mà tên kiếm tu đến từ văn minh cấp thấp kia vẫn có thể trụ vững, thật sự là quá khó tin.



Nhất là sức mạnh huyết mạch của hắn, không thể xem thường.



Kính Thần lên tiếng: “Dường như hắn đang câu giờ”.



Thiên Phù Thần nghe vậy thì nhíu mày. Họ cảm thấy bất an trong lòng, nhưng chỉ một chút mà thôi. Chỉ có người phi phàm mới có thể trở thành chủ thần, họ đã trải qua bao lần chinh chiến, gặp gỡ rất nhiều cường giả đến từ văn minh hùng mạnh, không thiếu những nhân vật tuyệt thế khiến họ thấy bất ngờ, nhưng cuối cùng những người đó đều biến mất trong lịch sử.



Còn văn minh Thiên Hành vĩnh tồn.



Vì vậy tên Diệp Quân này tuy có khó giải quyết nhưng họ cũng không nghĩ rằng hắn có thể uy hiếp đến văn minh Thiên Hành.



Trận chiến đã trải qua khá lâu khiến cường giả văn minh Thiên Hành gần đó vừa sợ vừa giận. Sợ vì không ngờ tên kiếm tu đến từ văn minh cấp thấp kia mạnh đến vậy, lại có thể lấy một chọi hai.



Giận vì đây là lần đầu tiên văn minh Thiên Hành bị đánh đến tận trung tâm.



Lần đầu tiên trong lịch sử.







Kính Thần nhìn Diệp Quân đứng sau tượng thần huyết mạch: “Quả thật giống như đang đợi gì đó”.







Thiên Phù Thần sa sầm mặt: “Đợi người tới?"







Đợi người?







Kính Thần nhíu mày: “Bảo Tư Pháp Thần canh chừng bên ngoài, đề phòng có chuyện gì”.







Thiên Phù Thần nhíu mày nhưng vẫn gật đầu rồi liên lạc Tư Pháp Thần. Chuyện này có gì đó rất bất thường, vẫn nên cẩn thận thì hơn.







Kính Thần nhìn xuống, thấy Diệp Quân nhắm hờ mắt, sát ý và lệ khí cuồn cuộn quanh thân ngày càng mạnh. Tượng thần huyết mạch đứng trước hắn cũng đang lành lại được bảy tám phần.







Kính Thần và Thiên Phù Thần ngạc nhiên nhìn nhau.