Khâu Bạch Y nhìn Mục Tướng, Mục Tướng lắc đầu: “Không thể đến học cung Thiên Vân, nếu tìm thấy Diệp Quân ở đó thì còn ổn, còn nếu không tìm được thì Thượng Thần Thiên Vân kia sẽ xé xác chúng ta”.
Dù là Thượng Thần Thiên Huyên hay Thượng Thần Thiên Vân, ông ta cũng không đánh lại.
Nghĩ đến đây, ông ta cảm thấy hơi bực bội.
Khâu Bạch Y đột nhiên hỏi: "Quan chấp hành đứng đầu đâu?"
Mục Tướng trầm giọng nói: "Ta đã liên lạc với bà ta, nhưng không biết bà ta đang ở nơi nào”.
Người này cũng đánh không lại.
Sau khi Khâu Bạch Y đi tới đi lui trong phòng vài bước, ông ta nói: "Nếu không đoán được thì thôi vậy, nền văn minh Thiên Hành chắc cũng có người giỏi bói toán đúng không?"
Mục Tướng gật đầu: “Có”.
Khâu Bạch Y mỉm cười nói: "Vậy thì xem một quẻ, xem thử hiện giờ hắn đang ở đâu”.
Mục Tướng lập tức nói: "Người đâu, mời Quan Tinh Sư đến đây”.
Ngoài cửa, một cường giả lặng lẽ rút lui.
Không lâu sau, một ông lão bước vào, ông lão mặc đồ hơi lòe loẹt, mặc một chiếc áo nhiều màu sắc, nhìn kỹ thì trên chiếc áo sặc sỡ đó còn có những ngôi sao có màu sắc khác nhau, tay trái ông ta cầm một chuỗi bùa chú, tay phải cầm một phiến ngọc đồng, trên phiến ngọc có hai hạt châu một đen một trắng.
Khâu Bạch Y tò mò nhìn ông lão trước mặt, sao người này giống kẻ lừa đảo nhỉ?
Mục Tướng ở một bên giới thiệu: “Vị này là Quan Tinh Sư, quản lý điện Quan Tinh của nền văn minh Thiên Hành”.
Khâu Bạch Y vội chào.
Nhưng Quan Tinh Sư lại phớt lờ ông ta, đi đến trước mặt Mục Tướng: “Xem cái gì?”
Mục Tướng quay đầu nhìn Khâu Bạch Y, Khâu Bạch Y xòe tay ra, một bức chân dung bay đến trước mặt Quan Tinh Sư: “Tìm tung tích của người này”.
Người trong đó chính là Diệp Quân.
Quan Tinh Sư nhìn bức chân dung, sau đó khẽ lắc lá bùa bên tay trái, cảnh tượng trong sân bỗng chốc thay đổi, ba người xuất hiện trong một tinh không bao la.
Ánh mắt Khâu Bạch Y lóe lên vẻ ngạc nhiên.
Quan Tinh Sư nhắm mắt lại, tay trái không ngừng lắc lá bùa đó, không lâu sau những ngôi sao xung quanh bắt đầu hơi rung lên, cùng lúc đó trên đỉnh đầu ba người xuất hiện một trận pháp ánh sáng cực lớn, trong trận pháp ánh sáng đó có rất nhiều tia sáng mảnh như sợi tóc di chuyển.
Thấy thế Khâu Bạch Y càng tò mò hơn.
Lúc này, Mục Tướng cười nói: “Đây là thuật Tinh Thần Sách Toán, là đạo Sách Toán đứng đầu trong vũ trụ hiện nay, thậm chí có thể tính toán tương lai, tất nhiên tương lai bất định, thế nên không dám đảm bảo chính xác một trăm phần trăm”.
Khâu Bạch Y mỉm cười, nói: “Lợi hại”.
Họ cũng có thể cảm nhận được tương lai, nhưng không có ý nghĩa gì cả. Như Mục Tướng nói, tương lai là không chắc chắn và đa dạng, bất kỳ lựa chọn nào của ngươi vào lúc này đều có thể thay đổi kết quả của tương lai, thế nên hiện tại mới là quan trọng nhất.
Đúng lúc này, bức chân dung của Diệp Quân trước mặt Quan Tinh Sư bỗng bốc cháy, sau đó biến thành từng tia lửa tràn vào trận pháp ánh sáng ở đằng xa, rất nhanh trận pháp ánh sáng sao trời đó bỗng chấn động dữ dội, cùng lúc đó một hư ảnh dần được ngưng tụ ở chính giữa trận pháp.
Chính là Diệp Quân.
Thấy thế Khâu Bạch Y và Mục Tướng vội bước đến trước, tập trung nhìn chằm chằm trận pháp ánh sáng.
Chẳng mấy chốc Diệp Quân trong trận pháp ánh sáng dần ngưng tụ như thật, cảnh tượng xung quanh hắn cũng trở nên rõ ràng hơn.
Lúc này Quan Tinh Sư bỗng mở mắt ra: “Tìm được…”
Còn chưa dứt lời, một tia kiếm quang bỗng lướt qua mắt ông ta.
Vèo!