Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4368: Mẹ nó chứ, hiếp người quá đáng.




Thế nhưng hắn còn chưa kịp đứng lên, luồng sức mạnh đáng sợ đánh mạnh vào người hắn.



Bốp!



Diệp Quân lại văng ra xa tận mấy mươi vạn trượng rồi mới đập mạnh cả người xuống đất, hắn suýt nữa hôn mê bất tỉnh, nhưng còn chưa kịp phản ứng, một sức mạnh cực lớn ép buộc kéo hắn lên, ở cuối tầm nhìn, người phụ nữ đồ trắng đang lạnh lùng nhìn hắn.



Người phụ nữ đồ trắng đang định lên tiếng, chỉ thấy kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân bỗng bay ra.



Vèo!



Thời không hư vô này bị xé toạc.





Trời đất bắt đầu sụp đổ.



Ngay khi Diệp Quân nghĩ sắp ra khỏi nơi quỷ quái này thì chỉ thấy người phụ nữ đồ trắng ở đằng xa bỗng vung tay lên, thoáng chốc thời không hư vô vốn dĩ bị phá vỡ lại khôi phục như ban đầu.



Thấy thế sắc mặt Diệp Quân tối sầm, cảm thấy kinh ngạc, thực lực của người phụ nữ này quá đáng sợ.







Người phụ nữ đồ trắng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Đừng tưởng ngươi có nữ kiếm tu váy trắng kia bảo vệ mà ta không dám giết ngươi, ngươi…”



Diệp Quân bỗng nói: “Lúc cô cô ta còn ở đây sao bà không ra? Giờ bà ấy đi rồi, bà mới chạy ra, có phải bà chỉ biết ỷ thế ăn hiếp người khác không?”



Người phụ nữ đồ trắng không nói gì, biến mất khỏi đó.



Lần này Diệp Quân đã chuẩn bị sẵn tâm lý, ngay khi người phụ nữ đồ trắng biến mất, hai tay hắn cầm kiếm chém một nhát về phía trước.



Nhất Giới Tuế Nguyệt!



Thế nhưng hắn còn chưa vung nhát kiếm này lên thì bản thân hắn đã văng ra xa lần nữa, cuối cùng đập mạnh xuống đất, cả người suýt nữa bị vỡ vụn.



Hắn còn chưa kịp phản ứng, một bàn tay vô hình đã nhấc hắn lên, lúc này người phụ nữ đồ trắng đã cách trước mặt hắn mấy chục trượng, lạnh lùng nhìn Diệp Quân: “Ta nhắc nhở ngươi một lần cuối, đừng chạm vào cô ta, nếu không ta cắt chim nhỏ của ngươi…”



Cô ta chưa dứt lời, một thanh kiếm đã lao đến trước mặt cô ta.



Diên Trì Nhất Kiếm!



Hơn nữa còn là kiếm Thanh Huyên!



Mặt người phụ nữ đồ trắng không cảm xúc, giơ hai ngón tay lên nhẹ nhàng kẹp lại, kiếm Thanh Huyên bị cô ta kẹp chặt.



Diệp Quân sửng sốt.



Lúc này hai ngón tay người phụ nữ đồ trắng dùng sức.



Rắc!



Một tiếng vụn vỡ bỗng vang lên…



Kiếm Thanh Huyên xuất hiện vết nứt.



Thấy thế, đầu óc Diệp Quân trống rỗng, ngây người tại chỗ.

Kiếm Thanh Huyên nứt rồi sao?



Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Quân trợn to mắt, đứng hình ngay tại chỗ.



Lần thứ hai!



Lần đầu tiên kiếm Thanh Huyên nứt là vì Tịnh tông chủ, lần này kiếm Thanh Huyên lại nứt lần nữa.



Da đầu Diệp Quân run rẩy, người phụ nữ đồ trắng này rốt cuộc là ai?







Quan trọng nhất là hắn hơi ấm ức, mẹ nó chứ, thực lực đột phá chưa được mấy ngày, giờ lại sắp trở thành người yếu thế nữa sao?







Bây giờ rốt cuộc hắn cũng hiểu tại sao lúc trước cha của hắn lại làm vua dựa dẫm rồi!







Mẹ nó chứ, hiếp người quá đáng.







Cách đó không xa, người phụ nữ đồ trắng lạnh nhạt nhìn Diệp Quân, bà ta không nói gì nữa, thoắt cái đã biến mất tăm.







Xung quanh khôi phục lại bình thường.







Bây giờ Diệp Quân đã trở về trên giường, đầu óc hắn vẫn trống rỗng, nhưng hắn nhanh chóng bắt buộc bản thân bình tĩnh lại.







Tại sao kiếm Thanh Huyên lại nứt ra?