Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4427: Đại cục quan trọng hơn.




Soạt!



Thân xác Diệp Quân bắt đầu nứt ra từng chút, máu bắn ra.



Nhưng ánh mắt hắn vẫn nhìn chăm chú vào Phục Võ, trong mắt đầy vẻ kiên định, kiếm ý của hắn rung lên dữ dội, có thể phá vỡ bất cứ lúc nào.



Ý chí kiên định.



Cứ thế kiếm ý của hắn và khí thế đó đối đầu với nhau, mặc dù kiếm ý không thể lan ra xung quanh nhưng kiếm ý này lại không bị trấn áp nữa.



Bên kia Phục Võ bỗng quay đầu lại liếc nhìn Diệp Quân, chỉ một giây sau bà ta thu lại ánh mắt, bà ta ngẩng đầu lên nhìn ba Thiên Hành Chủ trên bầu trời, lúc này vẻ mặt của ba Thiên Hành Chủ cũng cực kỳ nghiêm nghị.





Người trong nhà vừa ra tay đã biết thực lực thế nào.



Ngay khi Phục Võ phóng ra uy lực khí thế đó, họ đã cảm nhận được sự áp bức cực mạnh.



Ba Thiên Hành Chủ nhìn nhau, ngay sau đó ba Thiên Hành Chủ bỗng biến thành ba cột lửa lao đến chỗ Phục Võ.







Một cuộc chiến phân định sinh tử.



Họ đều không phải là bản thể, nếu đánh trong thời gian dài thì càng đánh càng yếu, rất bất lợi với họ, thế nên họ vừa ra tay đã dùng hết sức.



Nhìn thấy ba cột lửa tới gần, ánh mắt Phục Võ không hề dao động, bà ta bỗng tiến lên một bước, cơ thể bà ta trở nên hư ảo, thoáng chốc bà ta đã xuất hiện cách đó mấy ngàn trượng.



Phía sau.



Rầm rầm rầm!



Ba cột lửa bỗng nổ tung, vô số ánh lửa bắn ra xung quanh.



Không trung trở nên im ắng.



Ba vị Thiên Hành Chủ không đỡ được nổi một chiêu.



Lúc này rất nhiều cường giả nền văn minh Thiên Hành đều tuyệt vọng.



Mẹ nó chứ.



Toang rồi!



Sau khi ba vị Thiên Hành chủ bị giết chết, khí thế giữa không trung đó biến mất không còn dấu vết, Diệp Quân ở phía xa gần như trút bỏ gánh nặng suýt nữa ngã nhào xuống đất. Lúc này, bộ dạng của hắn có thể nói là cực kỳ thê thảm, toàn thân nứt toác, máu liên tục chảy ra, xương cốt đã bắt đầu nứt ra…



Nhưng kiếm ý của hắn lại chống đỡ được khí thế đó.



Khi hắn ngã phịch xuống, khí tức kiếm ý của hắn bỗng bắt đầu điên cuồng tăng lên.



Sau khi đột phá cực hạn thì lại hồi sinh!



Khí tức kiếm ý của Diệp Quân ngày càng mạnh, chẳng mấy chốc cuồn cuộn giữa không trung như thủy triều, chấn động đến mức trời đất rung chuyển kịch liệt.



Lúc này tất cả cường giả nền văn minh Thiên Hành đều nhìn sang.



Kiếm ý kia tràn ngập trời đất, từng khí thế đáng sợ phun ra từ trong đó, lúc đầu khí thế này chỉ là khí thế đơn giản, khí thế này bắt đầu thay đổi, trong khí thế đó có thêm một sức mạnh ý chí đáng sợ.



Ý chí của Diệp Quân.



Sau khi sức mạnh ý chí đó xuất hiện, khí tức của kiếm thế đó tăng lên rất nhanh, không trung bị trấn áp bởi từng uy lực đáng sợ trở nên mờ ảo.



Trong một góc tối nào đó, một người phụ nữ đang cúi đầu nhìn cảnh tượng bên dưới.





Chính là Vu Dịch đến từ vũ trụ Vô Gian, phía sau cô ta là một ông lão mặc áo choàng đen.







Cô ta đi theo Phục Võ đến đây, thế nên cô ta đều tận mắt nhìn thấy mọi chuyện xảy ra ở nền văn minh Thiên Hành.







Phải nói rằng cô ta cũng rất ngạc nhiên với thực lực của Phục Võ, thực lực của Phục Võ vượt xa những gì cô ta nghĩ.







Dĩ nhiên đây quả thật là một chuyện tốt với cô ta.







Lúc này cô ta sầm mặt khi nhìn thấy kiếm ý của Diệp Quân đột phá, so với việc tiêu diệt nền văn minh Thiên Hành, thật ra cô ta càng muốn giết Diệp Quân hơn.







Nhưng cô ta vẫn phải kiềm chế.







Đại cục quan trọng hơn.




Vu Dịch nhìn Diệp Quân bên dưới, khẽ cười, cô ta không để tâm lắm đến việc đột phá của Diệp Quân.