Nghe thấy lời của Thạch thống lĩnh, mọi người đều nở nụ cười.
Chỉ còn cửa ải cuối cùng là có thể cá chép hóa rồng rồi.
Đối với rất nhiều con cháu thế gia, có thể trở thành Quan Huyên Vệ, dù là Ngoại Vệ cũng có thể thay đổi vận mệnh.
Thạch thống lĩnh cất lời: “Chia nhóm”.
Nói xong, ông ta vung tay áo, một thùng gỗ khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người, trong thùng gỗ là một lệnh bài.
Thạch thống lĩnh nói: “Trên mỗi lệnh bài đều có một số, người rút được lệnh bài có số giống nhau sẽ thành một nhóm, lập tức được truyền tống đến sàn đấu võ”.
Lúc này, mấy người Diệp Vân và Nạp Lan Cổ tiến lên phía trước, mở lòng bàn tay, một lệnh bài xuất hiện trong tay bọn họ, sau đó bọn họ lập tức bị truyền tống đi.
Phương Ngự nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Diệp huynh, hy vọng chúng ta sẽ không vào một nhóm!”
Diệp Quân cười nói: “Đi thôi”.
Dứt lời, hắn và Phương Ngự đi tới trước thùng gỗ, hai người duỗi tay phải, trong thùng gỗ lập tức có hai lệnh bài bay ra, sau đó rơi vào tay hai người.
Khi cầm lệnh bài trong tay, hai người lập tức biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Diệp Quân nhanh chóng xuất hiện trên một sàn đấu võ, trước mặt hắn không xa có một thiếu niên.
Người đó là Nạp Lan Cổ!
Thấy Nạp Lan Cổ, Diệp Quân hơi ngạc nhiên, hắn không ngờ mình lại gặp trúng tên này.
Nạp Lan Cổ nhìn thoáng qua Diệp Quân, cười hỏi: “Ngươi tên gì?”
Diệp Quân đáp: “Dương Quân”.
Nạp Lan Cổ gật đầu: “Đi được đến đây cũng không phải dễ, lát nữa ngươi chủ động chịu thua đi, coi như ta cho ngươi chút thể diện, được chứ?”
Diệp Quân nhìn về phía Nạp Lan Cổ: “Ta muốn thử xem sao”.
Nạp Lan Cổ bật cười: “Ngu ngốc”.
Diệp Quân nhìn hắn ta, không nói gì.
Nạp Lan Cổ nói tiếp: “Nếu ngươi đã không cần thể diện thì ta sẽ giúp ngươi”.
Dứt lời, hắn ta nhìn sang bên phải: “Có thể bắt đầu rồi”.
Ngay sau đó đột nhiên có một giọng nói vang lên: “Bắt đầu”.
Giọng nói vừa dứt, Nạp Lan Cổ đột nhiên biến mất, sau đó có một nắm đấm đánh về phía Diệp Quân, nắm đấm đánh ra, có tiếng không khí nổ tung vang lên.
Diệp Quân chỉ nghiêng người tránh khỏi cú đấm này một cách dễ dàng.
Nắm đấm đánh vào trong không khí khiến Nạp Lan Cổ sửng sốt, hắn ta xoay người lại, vẫn đứng giữa không trung, mà lúc này, Diệp Quân đã đứng ở vị trí ban đầu của hắn ta.
Thấy thế, Nạp Lan Cổ hơi ngạc nhiên, sau đó cười nói: “Thì ra là còn che giấu thực lực, thú vị đấy”.
Dứt lời, hắn ta chợt mở lòng bàn tay, một thanh trường thương xuất hiện, sau đó hắn ta tung người nhảy lên, trường thương đâm về phía Diệp Quân.
Võ kỹ!