Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4638: Gã quyết định ra tay trước.




Cảm thấy cơ thể và thần hồn của mình đang dần biến mất, sắc mặt Diệp Quân hiện lên vẻ hung hãn, đang muốn liều mạng thì lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Dùng thanh kiếm của ngươi để dịch chuyển đi, thanh kiếm đó có chức năng dịch chuyển tức thời…”





Diệp Quân nói: “Dịch chuyển đến đâu?”



Tiểu Tháp vô thức nói: “Dịch chuyển đến nơi ngươi nghĩ là an toàn…”



Diệp Quân nhắm mắt lại, một lúc sau hắn sử dụng kiếm Thanh Huyên trong tay, thoáng chốc hắn biến thành tia kiếm quang biến mất khỏi đó.



Các cường giả áo giáp vàng đứng đối diện hắn đều hơi ngạc nhiên, cường giả đứng đầu nhíu chặt mày: “Thế mà hắn lại có thể thuận lợi sử dụng thời không Quang Âm, sao có thể… đi…”





Nói rồi gã dẫn các cường giả khác biến mất khỏi đó.



Ở một nơi nào đó.



Diệp Quân chỉ cảm thấy cơ thể mình như sắp bị xé nát, thần hồn và thân xác mình đều bị sức mạnh Quang Âm ăn mòn, thế nên lúc này hắn cảm thấy sống không bằng chết, ước gì mình có thể ngất đi ngay lập tức.







Cũng may không kéo dài quá lâu, hắn cảm thấy mình đập mạnh xuống đất.



Hắn lắc đầu thật mạnh, sau đó ngẩng đầu lên, một người phụ nữ áo trắng đứng cách trước mặt hắn không xa. Nhìn thấy người phụ nữ áo trắng, Diệp Quân hơi ngờ vực vì hắn không nhớ người phụ nữ này là ai, nhưng không sao vì hắn cảm thấy rất an toàn nên ngã xuống rồi bất tỉnh.



Lúc này Tiểu Tháp run giọng nói: “Tịnh tông chủ…”



Lúc này nó như sắp điên rồi.



Mẹ nó chứ!



Sao ngươi lại dịch chuyển đến đây?



Lúc này thời không cách đó không xa bỗng nứt lìa, sau đó bảy cường giả bí ẩn áo giáp vàng bước ra, ánh mắt nhìn sang Tịnh tông chủ…



Người đàn ông dẫn đầu nhíu mày: “Còn có đồng bọn à?”

Lúc này Tiểu Tháp có ý nghĩ muốn chết.



Vì nó không ngờ tên khốn nạn này lại dịch chuyển đến chỗ của Tịnh tông chủ.



Nghĩ sao thế hả?



Tên này thế mà cho rằng đến nơi này an toàn ư?



Xong đời rồi?



Tịnh tông chủ nhìn Diệp Quân đã ngất lịm, mặt không cảm xúc.



Lúc này bảy cường giả áo giáp vàng ở đằng xa nhìn chằm chằm Tịnh tông chủ, cường giả đi đầu nhíu mày, vì gã không nhìn thấu được người phụ nữ này.



Dĩ nhiên điều này không quan trọng, quan trọng là hai người này là một bọn.



Gã vung tay lên, khu vực chỗ cô ta và Diệp Quân trở nên mờ ảo, gã đang muốn tiêu diệt Diệp Quân và Tịnh tông chủ.



Tịnh tông chủ cứ thế nhìn thống lĩnh áo giáp vàng đó, cũng không ra tay, mặc dù khu vực thời không chỗ cô ta và Diệp Quân đã bị phá nát hoàn toàn nhưng cô ta và Diệp Quân vẫn không hề hấn gì.



Thấy thế, ánh mắt thống lĩnh áo giáp vàng loé lên tia ngờ vực, gã nhìn chằm chằm Tịnh tông chủ một chốc rồi vung tay lên, một cường giả giáp vàng bên cạnh gã biến thành tia kiếm quang lao đến chỗ Tịnh tông chủ.



Tịnh tông chủ bình tĩnh nói: “Giết”.



Ầm!