Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4643: Một Võ Thần đời mới!






Tiên Bảo Lâu được xây dựng bởi Tiên Bảo Các, nằm trong khu trung tâm và phồn hoa nhất của thành Quan Huyên, toàn bộ toà nhà có diện tích hàng ngàn mét vuông, bao gồm khu kinh doanh, đấu giá, tiệc tùng, dịch vụ và nhiều loại hình da dạng khác, cực kỳ náo nhiệt.



Lúc Phương Ngự đi đến cửa Tiên Bảo Lâu, một ông lão vội vàng chạy ra đón tiếp, ông ta mỉm cười cung kính nói: “Chào Phương công tử, mời cậu đi theo ta”.



Phương Ngự gật đầu: “Làm phiền ông rồi”.



Nói xong, gã đi theo ông lão đi vào trong Tiên Bảo Lâu, đây là lần đầu tiên gã vào Tiên Bảo Lâu, mọi thứ ở bên trong được trang hoàng rất sang trọng khiến cho gã chấn động.





Ông lão dẫn gã đến trước một trận pháp dịch chuyển, khi gã và ông lão đi vào trong trận pháp dịch chuyển, một luồng ánh sáng xanh lóe lên, hai người họ biến mất trong trận pháp dịch chuyển.



Ở cách đó không xa, có người đột nhiên ngạc nhiên nói: “Người đó là ai vậy? Sao gã lại được sử dụng thông đạo Tôn Hưởng...”



Thông đạo Tôn Hưởng là trận pháp dịch chuyển do Tiên Bảo Lâu đặc biệt thiết kế độc nhất, chỉ có khách quý với thân phận tôn quý mới có tư cách ngồi vào trận pháp dịch chuyển này, ngươi có tiền cũng không được, phải có quyền và thân phận cao quý mới được.







“Ngươi không biết sao? Gã là Phương Ngự, là người đã xưng huynh gọi đệ với viện trưởng...”



“Trời ạ... thì ra là gã!”



“Ngươi vẫn chưa biết hả? Nghe nói người nhà họ Phương đã được đưa đến thành Quan Huyên, hơn nữa, còn ở gần...”



“Nhà họ Phương sắp lên mây rồi”.



“Âu cũng là cái số rồi! Haizz, giá như ta...”



“Nếu được uống một chầu rượu với viện trưởng thì tốt biết mấy”.



“Không cần uống rượu đâu, chỉ cần viện trưởng vỗ vai ta và nói làm tốt lắm thanh niên trẻ thì ta đã có thể thăng quan tiến chức vùn vụt rồi, ha ha...”



Phương Ngự đi đến địa điểm tổ chức bữa tiệc, một căn phòng rộng rãi chợt đập vào mắt gã, nơi tổ chức bữa tiệc rất rộng rãi, có thể chứa ít nhất mấy trăm ngàn người.



Lúc này, đã có rất nhiều người tụ tập bên trong bữa tiệc, nam nữ đủ cả, đều là người trẻ tuổi.



Ông lão dẫn Phương Ngự đi đến bàn tròn lớn số một, khi nhìn thấy cảnh này, vô số nam nữ thanh niên lập tức nhìn về phía Phương Ngự.



Bàn số một!



Có thể ngồi vào bàn đó tượng trưng cho điều gì?



Là tượng trưng cho quyền lợi, tượng trưng cho thân phận... hơn nữa, đó không phải là thân phận bình thường mà phải được Tiên Bảo Các công nhận mới được.



Ví như hiện giờ bàn số một đang có bốn người ngồi, ba nam một nữ, ba người đó lần lượt là: đại diện cho thế hệ trẻ nhà họ Diệp ở Thanh Châu - Diệp Trúc Tân, người đại diện của nhà họ An ở Thanh Châu - An Nguyên Kính, người đại diện cho thế hệ trẻ của đế tộc Bất Tử- Đông Lý Lăng và người đại diện cho thế hệ trẻ của Cổ tộc là Cổ thái tử.






























Cổ thái tử của Cổ tộc không phải là một người tầm thường, phải biết rằng năm đó Tín công chúa của Cổ tộc là người thân cận với Kiếm Chủ Nhân Gian nhất. Hơn nữa, sau khi viện trưởng mới được thăng chức đã giao cho Cổ tộc những nhiệm vụ rất quan trọng. Tín công chúa và những gia tộc khác không giống nhau, bà ấy nắm giữ quân quyền thuộc về các quan lớn chân chính ở biên cương. Mà lúc này, Phương Ngự lại bước đến bàn số một, mọi người đều vô cùng kinh ngạc và tò mò, người này là ai? Vậy mà lại có thể ngồi ở bàn số một.