Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4659: Phải sống trước đã!




Nữ chủ sự lắc đầu: “Ngươi không cần nộp nữa”.





Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”



Nữ chủ sự thờ ơ nhìn hắn: “Ta làm việc ở đây đã được mười lăm năm, bất kể là thành tích hay năng lực, ta đều có thể làm quản sự, nhưng ta vẫn không thể làm quản sự được, ngươi có biết vì sao không?”



Diệp Quân không hiểu: “Vì sao?”



Nữ chủ sự nhìn Diệp Quân: “Ta không muốn nói chuyện với kẻ ngốc”.



Diệp Quân: “…”





Nữ chủ sự đột nhiên hỏi: “Có một việc này, ngươi có muốn làm không?”



Diệp Quân hỏi: “Việc gì?”



Nữ chủ sự đáp: “Dọn dẹp vệ sinh”.



Diệp Quân: “…”







Tiểu Tháp: “…”



Nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Quân, nữ chủ sự lắc đầu: “Cao ngạo phải có năng lực mới được, không có năng lực mà vẫn cao ngạo thì chỉ có hại mình thôi”.



Diệp Quân không nói nên lời.



Lúc này, một ông lão cách đó không xa đột nhiên nói: “Úc Nhã, qua đây giải quyết chút chuyện đi”.



Nghe ông lão gọi, người phụ nữ tên Úc Nhã nhìn Diệp Quân lần nữa rồi quay người rời đi.



Sau khi Diệp Quân ra khỏi Tiên Bảo Các, sắc mặt hắn âm trầm như nước.



Hắn không tin mình không tìm được việc.



Thế là hắn lại đi quanh thành một vòng, nhưng không nơi nào chịu thuê hắn, bởi vì hắn không phải người tu luyện, hơn nữa còn không có hộ khẩu.



Trời đã tối, Diệp Quân đứng trên đường, khẽ nói: “Tháp gia, tìm việc thật khó”.



Tiểu Tháp: “ …”



Khi về lại ngôi miếu đổ nát, Diệp Quân nhìn thấy cô bé kia, cô bé nhìn hắn nhưng không nói gì.



Diệp Quân ngồi cách cô bé không xa, vừa ngồi xuống, bụng hắn đã sôi lên.



Mặt Diệp Quân đen thui, tìm việc cả ngày không được ăn gì.



Lúc này cô bé bỗng lấy ra một chiếc bánh bao chay, đưa cho hắn.



Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Trộm à?”



Cô bé gật đầu.



Diệp Quân im lặng.



Cô bé nhìn hắn một cái, đang định lấy bánh bao lại thì Diệp Quân bỗng nhận lấy, bảo: “Ta chỉ hỏi vậy thôi, không có ý gì khác”.



Nói xong hắn ăn ngấu nghiến.



Tiểu Tháp: “…”

Ngon!



Diệp Quân gặm bánh bao nhồm nhoàm, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy bánh bao chay mà cũng ngon như vậy.



Hắn ăn xong rất nhanh, lúc này cô bé lại đưa cho hắn một cái bánh nữa.



Diệp Quân nhận lấy bánh rồi bảo: “Cảm ơn”.



Cô bé nhìn hắn, không nói gì.



Ăn xong, Diệp Quân chợt hỏi: “Ta thích hợp làm nghề gì?”