Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5138: Đúng là núi cao còn có núi cao hơn.






Vì rất có thể là vậy. Phải biết rằng tuy họ là tín đồ của Sáng Thế Đạo Điện, nhưng họ thật sự không biết Sáng Thế Đế Thần có bao nhiêu tín đồ cùng người đi theo. Chân Thần nhìn Cửu Châu Chủ, sau đó ngoái lại nhìn Diệp Quân. Lúc này, Diệp Quân vẫn đang ở trạng thái điên cuồng, quanh người toả ra lệ khí cùng sát ý ngất trời.



Từ Chân giơ tay phải ra vỗ nhẹ lên vai hắn.



Uỳnh!



Huyết mạch phong ma trong người Diệp Quân lắng xuống, biển máu trong mắt hắn cũng dần biến mất và khôi phục lại sự yên bình. Cùng lúc đó, thế xác và linh hồn cùng sức mạnh huyết mạch mà Diệp Quân đốt cháy đã bình thường trở lại.





Khi nhìn thấy Từ Chân, Diệp Quân ngẩn ra rồi nói: “Chân tỷ”.



Từ Chân mỉm cười, sau đó lau vệt máu trên khoé miệng cho hắn và nói: “Đau không?”



Diệp Quân nắm lấy tay Từ Chân rồi lắc đầu: “Không”.



Từ Chân mỉm cười, sau đó ngoái lại nhìn Ác Đạo. Lúc này, đoá hoa Ác Linh ở mi tâm của Ác Đạo đã dần trở nên chân thực.





Khi nó biến thành thật hoàn toàn thì có nghĩa là tu vi của Ác Đạo sẽ đạt đến trạng thái đỉnh cao.



Tu vi của vạn thế sẽ hợp nhất thành một.



Khi Ác Đạo nhìn thấy Từ Chân thì không hề quá tức giận, trái lại còn bình tĩnh lạ thường.



Từ Chân lại nhìn sang Cửu Châu Chủ rồi cười nói: “Sáng Thế Đạo Điện khiến ta hơi ngạc nhiên đấy!”



Cửu Châu Chủ cười đáp: “Với thực lực của các hạ thì chắc cũng biết rõ đi ngược lại với Đạo thì sẽ có kết cục gì rồi”.



Từ Chân vén tóc qua tai: “Nói mấy chuyện này để làm gì, chiến đi thôi!”



Cửu Châu Chủ gật đầu, sau đó tiến lên một bước rồi giơ tay phải ra, năm ngón tay nắm thành quyền rồi tung chiêu.



Cửu Châu Quyền!



Quyền này do ông ta tạo ra, nó sinh ra từ trong Đại Đạo của ông ta nên một khi thi triển, quyền ý sẽ lập tức đạt đến vô hạn, mà cũng không có giới hạn. Nó tồn tại càng lâu thì quyền ý càng mạnh. Quyền ý ngất trời không nhắm vào nhóm Bùi thần hầu, nhưng họ vẫn thấy khó thở và toàn thân run rẩy.



Nhóm Bùi thần hầu sợ hãi nhìn về phía Cửu Châu Chủ, họ thật sự thấy rợn người. Vì quyền ý này không chĩa về họ, chỉ uy áp mà nó toả ra thôi đã khiến họ cảm thấy tuyệt vọng rồi.



Họ cảm thấy như thể mình chỉ là một con kiến đang đối mặt với người khổng lồ.



Sợ hãi!



Tuyệt vọng!



Họ không thể sinh ra bất kỳ suy nghĩ phản kháng nào.



Lúc này, Diệp Quân không hề cảm thấy uy áp của quyền thế ấy. Vì hắn đang đứng sau lưng Từ Chân, mọi quyền ý cùng quyền thế đều bị chặn phía trước cô ta.



Đối mặt với quyền ý đó, Từ Chân rất bình tĩnh, cô ta giơ tay phải ra rồi áp nhẹ xuống.



Uỳnh!



Ngay sau đó, cả thế gian như dừng lại.





























chapter content