Ông ta biết Chân Thần này mạnh hơn mình rồi.
Cửu Châu Chủ cười nói: “Đúng là núi cao còn có núi cao hơn”.
Nói rồi, ông ta nhắm mắt lại, sau đó nắm chặt tay phải. Loáng cái, cả thời không đặc biệt đã hoá thành tro bụi, còn ông ta cũng trở nên mờ ảo.
Uỳnh!
Vô vàn quyền ý ở xung quanh đã tấn công Từ Chân.
Dồn hết toàn lực vào một chiêu.
Từ Chân lập tức phất ống tay áo.
Vù!
Ngay sau đó, các quyền ý kia đã lại vỡ nát và tan biến.
Thấy vậy, Vô Biên Chủ nghiêm mặt nói: “Rốt cuộc thực lực của cô ta mạnh tới đâu?”
Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh đáp: “Ông sẽ biết ngay thôi”.
Vô Biên Chủ nhìn chủ nhân bút Đại Đạo với vẻ đầy nghi hoặc.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Đối thủ của cô ta không phải Cửu Châu Chủ”.
Nghe xong, Vô Biên Chủ càng mù mờ hơn.
Chủ nhân bút Đại Đạo không giải thích nữa mà nói: “Xem tiếp đi”.
Vô Biên Chủ tiếp tục theo dõi trận chiến.
Nhưng ngay sau đó, quyền ý mà Cửu Châu Chủ tung ra đã tan biến, cùng lúc đó, thể xác và thần phách của ông ta lại bị diệt trừ.
Song, khi ông ta sắp biến mất thì có một luồng sức mạnh thần bí từ trên cao chui vào người ông ta.
Ầm!
Tiếp đó, thể xác và thần phách của Cửu Châu Chủ đã bình thường trở lại.
Thấy vậy, mọi người ở đây đều sững sờ.
Chuyện quái gì vậy?
Từ Chân ở phía xa ngẩng lên nhìn trời rồi cười nói: “Tổ đạo, cuối cùng không nhịn được nữa rồi à?”
Tổ đạo!
Nghe thấy thế, Vô Biên Chủ mới hiểu ra. Đối thủ thật sự của Từ Chân không phải Cửu Châu Chủ, mà là tổ đạo đến từ văn minh vũ trụ cấp mười.
Nguồn gốc của vạn đạo.
Tất cả các Đại Đạo ở văn minh vũ trụ dưới cấp mười đều từ đây mà ra.
Tổ Đạo!
Vô Biên Chủ: “…”