Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 5250: Người đừng tự trách bản thân nữa.”






Ý chí Đại Đạo đó run lên, sau đó nổ tung.



Thấy thế, Bùi thần hầu híp mắt lại: “Tên này chọc phải tổ ong rồi!”



Ý chí Đại Đạo lao đến, mặc dù không phải là bản thể, nhưng cũng đại diện cho Đại Đạo, tên này chém vỡ nó tức là đang tuyên chiến với ý chí Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ cấp chín.



Ngay lúc này một giọng nói già nua vang lên từ tinh hà vũ trụ: “Kẻ ngang ngược kia, hỗn xược!”





Trên bầu trời, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn vào tận sâu vũ trụ, ý chí của hắn đang mạnh mẽ chống lại sức mạnh phong ấn của Phạn Chiêu Đế, hắn cầm kiếm Thanh Huyên đã bị gãy, chỉ thẳng vào tận sâu tinh không, hung hãn nói: “Hỗn cái rắm đấy, nào, ngươi qua đây cho ông, ông đánh chết ngươi”.



Mẹ nó chứ, mặc kệ hết đi!



Đại Đạo gì đó cút đi!





Trật tự gì đó không cần nữa.



Mặc kệ tất cả!



Đánh một trận cho sảng khoái.



Giết cho sảng khoái!

Ý chí Đại Đạo chết tiệt!



Trong sân, tất cả mọi người đều đang nhìn Diệp Quân, họ không còn kinh ngạc nữa mà chỉ cảm thấy sợ hãi, thực lực của thiếu niên này đã vượt qua cảnh giới Hóa Đạo, có thể chống lại cả ý chí Đại Đạo...



Bùi thần hầu nhìn Diệp Quân, không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng kiêng nể, người này bây giờ đang không được bình thường, phải cẩn thận một chút để tránh bị giận cá chém thớt.



“Hỗn xược!”



Ngay lúc này, một luồng khí tức như thác đổ đột nhiên ập tới từ sâu trong vũ trụ tinh hà, trong chớp mắt, toàn bộ sinh linh của nền văn minh vũ trụ cấp chín đều run rẩy, rối rít ngẩng đầu nhìn về phía tinh hà, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.



Ý chí Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ!



Chỉ cần một luồng khí tức cũng đã khiến cho vô vàn chúng sinh cảm thấy tuyệt vọng, cứ như lũ kiến đang ngước mắt nhìn rồng, chỉ có tuyệt vọng mà không hề có ý định phản kháng.



Trong sân, khi thấy luồng khí tức khủng khiếp của Đại Đạo, tất cả mọi người đều sợ hãi, thậm chí có vài cương giả vương triều Thiên Mộ lập tức xoay người bỏ chạy.



Bọn họ nhất định không dám tiếp tục xem tiếp nữa.



Thần tiên đánh nhau, người phàm gặp họa.



Nếu còn xem tiếp nữa thì mạng cũng chẳng còn.



Đại hoàng tử Thiên Hình nhìn Diệp Quân ở phía chân trời, vẻ mặt phức tạp.






























Nói đến đây, sắc mặt gã đã trở nên vô cùng nhợt nhạt: “Nếu Diệp Quân xảy ra chuyện ở đây, nền văn minh Thiên Mộ của ta e là sẽ không còn sót lại cái gì...”