“Lảo Cung!” Người vợ thốt lên, nét mặt sợ hãi khi nãy điểm thêm sự lo lắng.
Thiên trong dạng Biến Thân thành người bán thuốc nắm tay đấm thẳng vào mặt tên đang bị hắn tóm cổ đến bất tỉnh rồi ném hết ra ngoài đường sau đó chạy lại ân cần nói: “Nương tử nàng không sao chứ?”
“Thiếp không sao! Chỉ hơi sợ thôi.” Người vợ nói, sau đó cùng Thiên vào nhà mà không biết rằng chồng nàng do hắn biến thành.
“Hôm nay chàng không đi hái thuốc sao… về sớm như vậy!” Người vợ ôn nhu hỏi, nét dịu dàng của nàng làm cho người khác mềm lòng.
Thiên đang diễn vai ông chồng mẫu mực, hắn tiến tới ôm lấy làn eo nhỏ mềm mại của nàng nói: “Ta thấy nhớ nàng nên quay về… cũng may về kịp lúc.”
Hành động của Thiên làm cho người vợ cũng có chút bất ngờ, đây là cái ôm eo đầu tiên mà kể từ khi cưới nhau tới giờ nàng được nhận từ chồng bởi hắn là một kẻ thô kệch, không hề biết lãng mạn hay ngôn tình. Cảm giác được ôm làm nàng mềm cả người, hơi thở có chút gấp gáp nói: “Chàng bán thuốc dởm cho người ta sao? Hai tên ban nãy tới tìm chàng vì lý do đó đó!”
“Bọn chúng muốn hại ta thôi… Nhưng không sao bọn chúng không đủ tuổi.” Vừa bốc phét Thiên vừa kề mũi hít lấy hương thơm tóc nàng…
Tuy không xinh đẹp nhưng cũng ưa nhìn, người vợ bị hơi thở ấm áp của Thiên phả vào cổ thì tự động ngả vào ngực hắn khẽ nói: “Chàng hôm nay lạ quá… Thiếp muốn!”
Như quạ vớ vàng, Thiên hôn lên cổ trắng ngần của nàng làm cho nàng rùng mình một cái, hơi thở lại càng trở lên gấp gáp. Thiên bế nàng lên rồi đi vào phòng ngủ khóa lại rồi đặt nàng nằm trên giường nhẹ nhàng vuốt ve, cảm giác màn dạo đầu quá khoái cảm nên người vợ nhanh chóng đầu hàng đem môi lưỡi thơm ngọt dâng hiến. Hai người trút bỏ y phục, cơ thể nuột nà của người vợ hiện ra làm Thiên mê mẩn lao vào hôn hít liếm láp.
“A… Nhột quá chàng ơi!” Người vợ khẽ rên.
“Nương tử hôm nay xinh quá… làm ta nóng hết cả người.” Thiên nói, hắn đang chăm sóc hai bầu vú căng tròn của vợ người khác, vừa hôn vừa liếm làm nàng quằn quại trong sung sướng, cảm giác mà chồng nàng không bao giờ làm được cho nàng. Chán chê với ngực, Thiên chuyển sang âm đạo, hắn luồn tay xuống xoa nhè nhẹ vườn lông tươi tắn cho nó ướt đẫm rồi dùng hai ngón tay nhét vào bên trong mà gảy làm cho nàng sướng rên như điên.
“A… Sướng quá chàng ơi… hôm nay chàng tuyệt quá!”
“Ướt hết rồi… nàng dâm thật đấy.” Thiên hùa theo…
“Hứ… a… tại chàng hết đấy… bỏ bê thiếp cả tháng nay không thèm ngó ngàng!”
“Vậy sao? Để hôm nay ta bù cho nhé.” Thiên nói, hắn không ngờ rằng vợ tên bán thuốc lúc trên giường lại dâm tới mức này, liền móc dương vật ra chĩa thẳng vào mặt nàng nói: ” Chăm sóc nó cho ta.”
“Dạ!” Âm thanh ngoan ngoãn từ miệng nhỏ phát ra, nàng đưa tay nắm con cu gân guốc của chồng mà không hề để ý rằng kích thước cùng hình dáng này không phải của chồng nàng. Nhẹ nhàng sục nhẹ dương vật của Thiên, nàng đưa ánh mắt mị tình nhìn hắn khẽ nói: ” Hôm nay chàng cứng quá! Đừng làm thiếp thất vọng nha.”
Dứt câu nàng há miệng đem dương vật cứng ngắc của Thiên bỏ vào miệng bú mút một cách chuyên nghiệp như dân Pờ Hò, hết đá đầu khấc rồi lại liếm dọc chiều dài dương vật. Vừa bú nàng vừa sục cho đã tay bởi nó rất cứng và nóng hổi đến phát thèm, cái lưỡi nhỏ linh hoạt chăm sóc tận tình cho khúc thịt của Thiên làm hắc sướng quá không chịu được phải rút ra khỏi miệng nàng sau đó đẩy nàng nằm sấp xuống đem bờ mông tròn vểnh cao lên sau đó nhét vào sâu trong âm đạo mà không gặp chút trở ngại nào.
“Ư!” Người vợ ré lên, hơi thở hổn hển sau cú đâm đầu tiên lút cán làm nàng run lên vì sướng, loại cảm giác nàng khiến nàng mất hết lý trí mà chỉ còn lại dục vọng. Thiên cứ thế đẩy vào cho lút cán rồi lại rút ra gần hết sau đó lại mạnh mẽ đẩy lút cán, cứ như vậy cộng thêm với hai tay hắn nhào nặn xoa bóng mông nàng khiến cho nàng sướng rên ra những câu vô nghĩa.
“A… mạnh nữa đi chàng ơi… a!”
“Đúng rồi A… chỗ đó… đúng rồi!”
Thiên vừa xoa mông tròn của nàng, vừa thúc như máy khâu phía sau làm dâm thủy cứ thế ứa ra như dòng suối. Hắn nâng cằm nàng về phía sau rồi trao nụ hôn say đắm, nàng cũng nhiệt tình đáp lại, môi ngọt cùng lưỡi mềm dâng cho Thiên không chút do dự tựa như thế gian lúc này chỉ có hắn.
Hai người đổ đầy mồ hôi, Thiên sau khi thúc chán liền đổi kiểu khác là vật ngửa nàng ra rồi nắm hai cổ chân nhấc lên vai mình còn dương vật thì từ từ tiến vào âm đạo người vợ lần nữa. Qua mấy tháng nay hắn đã tự luyện tập rất nhiều để kinh nghiệm cùng thế chơi phong phú hơn.
“A… Ư… A… Thiếp sướng!”
“Ta cũng sướng… nàng khít quá đi.”
“A… tại chàng to quá… Ư… Ư!” Người vợ chẳng còn bận tâm tới điều gì, giờ nàng chỉ biết tới chịch. Vừa hứng những cú thúc mạnh mẽ của Thiên, nàng vừa kéo đầu hắn xuống hôn say đắm dồn dập khiến cho mông nàng bị hướng lên và tăng diện tích tiếp xúc với phần trước của Thiên làm cho mỗi cú nhấp giờ lại kéo thêm nhiều khoái cảm.
“A… chàng ơi… A thiếp sắp!”
“Ta sẽ đưa nàng lên đỉnh.” Thiên thở hồng hộc nói, hắn siết chặt lấy nàng rồi hướng dương vật lên phía điểm nhạy cảm trong âm đạo của nàng mà đâm thật mạnh. Người vợ ngoằn ngoại không chịu nổi bấu chặt lưng Thiên, hơi thở đứt ngoãng cảm nhận sướng khoái nhất trên đời nàng có thể cảm nhận, hai chân kẹp chặt cổ Thiên, nàng trân mình xuất dâm thủy ào ạt.
“Ưm Ưm! Thiếp… RA.” Dâm thủy như dòng suối làm ướt hết cả dương vật Thiên, Thiên cũng khoái, hắn đẩy mạnh thêm vài nhịp hai mắt trợn trừng nên rồi từng dòng tinh dịch đục ngầu sền sệt tuôn vào âm đạo ướt át của nàng.
Hai người nghỉ ngơi được một chút thì lại quần nhau thêm 4 hiệp nữa mới nghỉ, Thiên do luyện khí nên sung mãn hơn người thường còn người vợ bản tính dâm ngầm nên rất hợp nhau. Ôm ấp nhau chán chê thì trời cũng đã gần tối, người vợ đem con gửi cho bà ngoại rồi tối về lại quần nhau với Thiên tiếp, nàng như đất hạn gặp mưa rào vậy nên có bao nhiêu bung hết ra bởi gã bán thuốc tuy to con nhưng lại yếu sinh lý, thường chỉ 2 phút là đã xuất tinh rồi, hơn nữa cả tháng hai vợ chồng mới quan hệ nên nàng rất bứt rứt khó chịu. Nhiều đêm phải thủ dâm một mình để giải tỏa.
Sau cả đêm làm việc không nghỉ, Thiên ngủ thiếp đi lúc nào không hay, sáng hôm sau tỉnh lại hắn mơ hồ mở mắt khi thấy một cơ thể trắng nõn như hoa như ngọc đang nằm trong lòng, dáng người mảnh mai và quyến rũ hơn nhiều so với vợ tên bán thuốc. Hắn lật mặt nàng lại thì giật mình kinh ngạc: “Tiểu Cúc!”
Gương mặt xinh đẹp chậm rãi mở mắt, Tiểu Cúc mỉm cười nhìn Thiên rồi ôm sát lấy cơ thể hắn như không muốn rời xa nói ôn nhu nói:
“Chàng thật mạnh mẽ!”
Thiên một phen hoàn hồn, hắn nhớ lại dáng vẻ ân cần dịu dàng của vợ tên bán thuốc và nét đó ở Tiểu Cúc đều là giống nhau, vội vàng bật dậy và nhận ra phép Biến Thân đã mất tác dụng từ lúc nào. Thấy Thiên có vẻ luống cuống, Tiểu Cúc nhẹ nhàng nở một nụ cười trên môi xinh nói: “Ta chính đã biến thành vợ của tên hái thuốc để lừa chàng đây… không ngờ phải không?”
Thiên trợn mắt: “Không… không thể nào!”
Có thể chứ, cách đây một tuần Tiểu Cúc đã rời Hoa Tộc để đi tìm Thiên bởi nàng không thể quên hắn, nàng chấp nhận bị Hoa Tộc khai trừ và dùng cách này để gặp được Thiên, nói như vậy thì mưu kế của nàng cao hơn của hắn một bậc rồi khi mà biết trước hắn sẽ hóa thành tên bán thuốc nên nàng cũng hóa thành vợ tên bán thuốc để tương kế tựu kế. Nhưng tại sao nàng lại phải làm như vậy? Đây cũng là câu hỏi mà Thiên định hỏi.
Không cần hắn hỏi, dựa vào hành động cùng cái ôm đầy thắm thiết cùng thân mật của Tiểu Cúc dành cho mình thì cũng hiểu được phần nào đó, sau cái lần định mệnh đó thì Tiểu Cúc không hề tiếp thêm vị khách nào nữa, Thiên là người đầu tiên cũng là duy nhất mà nàng nhớ tới. Siết chặt vòng tay nhỏ bé qua eo Thiên, Tiểu Cúc nhỏ giọng nói: “Ta tính không nói ra nhưng vẫn phải nói, sau cái lần đó cùng với thời gian ở gần chàng… tuy không lâu nhưng ta lại không thể quên được. Ta hy vọng chàng có thể chấp nhận ta, ta nguyện cả đời làm người hầu miễn sao được ở cạnh chàng.”
Thiên chợt nhớ tới luật của Hoa Tộc, không cho phép bất cứ nữ nhân nào rời khỏi Họa Tộc dưới mọi hình thức. Vậy có nghĩa hiện giờ Tiểu Cúc đang vi phạm luật của tộc và trở thành tội đồ, nhẹ thì bị bắt về giam lỏng, nặng hơn có thể bị xử tử.
“Nếu chàng không đồng ý, ta sẽ không làm phiền chàng nữa.” Thấy Thiên im lặng, Tiểu Cúc trong lòng đã thầm đoán được kết quả không như nàng mong muốn. Tất nhiên nàng hiểu khi nàng và hắn ở chung một chỗ thì hắn cũng sẽ bị liên lụy, quyết định vẫn là ở hắn.
Thiên im lặng một lúc, ôm trong lòng một cơ thể quyến rũ xinh đẹp như vậy làm sao hắn có thể khước từ lời cầu xin của nàng, đã chén con người ta tới 2 lần thì cũng nên có chút trách nhiệm, bất quá hắn không thể để nàng làm người hầu được. Thiên khẽ xoa đầu nàng nói: “Thực ra thì ta nhỏ tuổi hơn nàng và cũng yếu hơn nàng, nếu nàng không chê thì có thể ở lại cùng ta.”
“Ta nào dám chê!” Tiểu Cúc hạnh phúc rúc đầu vào ngực Thiên khẽ nói, hai người tâm sự một lát nữa rồi cùng mặc lại y phục. Coi như phép Biến Thân của Thiên cũng đã đạt tới trình độ tạm được khi duy trì khá lâu và phải chờ hắn ngủ mới mất đi hiệu lực, bây giờ thì tạm thời ở lại nhà của tên bán thuốc để ăn cái gì đã.
Thực ra người bán thuốc này không hề có vợ hay gia đình, hắn sống độc thân từ bé do mồ côi cha mẹ, người vợ mà Thiên tìm hiểu chính là do Tiểu cúc biến thành. Và sau cả đêm mây mưa thì Tiểu Cúc cũng thành thục hơn nhiều, trước kia nàng không hề quan tâm tới dục vọng hay tình dục nhưng kể từ khi bị Thiên cướp mất đời con gái thì nàng dần dần có chút thay đổi… cho tới thời điểm hiện tại thì nàng toàn tâm toàn ý ở bên cạnh Thiên cho dù bầu trời có sập xuống đi chăng nữa. Thiên cũng cảm nhận được điều đó qua những cử chỉ nhẹ nhàng ấm áp của nàng, người vợ hiền mà hắn mong đợi chính là đây chứ chẳng đâu xa.
Sau hai ngày thì hai người cũng rời khỏi ngôi làng nhỏ đó, Thiên tới bên bờ suối đón Tiểu Hồng rồi cả ba rời đi. Không biết là đi đâu nhưng một cuộc hành trình mới đang rộng mở ngay trước mắt hắn. Trên đường đi Thiên đôi khi giải đáp chút thắc mắc cho Tiểu Cúc về một số vấn đề nhỏ, Tiểu Hồng vẫn luôn ẩn mình dù có là ai đi chăng nữa nên ngoài Thiên ra không ai biết nàng vẫn đang ngồi trên vai hắn.
Tiểu Hồng chỉ tay về hướng trước mặt nói: “Ngươi nhìn thấy cánh rừng phía xa kia không?”
Thiên hướng mắt về hướng đó, nơi có một mảng rừng xanh mơn mởn gật đầu nói: “Thấy.”
“Đi qua khoảng rừng đó sẽ tới Quất Lâm Thành, nơi đây chính là nơi thích hợp nhất để ngươi bồi dưỡng cơ thể lại… nhìn ngươi xem gầy như xác chết vậy.” Tiểu Hồng lườm Thiên một cái nói.
“Ặc! Có cần nói toẹt ra như vậy không… đau lòng quá men!”
Cuộc trò chuyện rất nhỏ tới nỗi Tiểu Cúc đi ngay bên cạnh cũng không nghe thấy gì mặc dù nàng cũng đâu phải người thường. Băng qua cánh rừng xanh mơn mởn thì cũng tới Quất Lâm Thành, là một tòa thành thị hơn vạn người sầm uất náo nhiệt và đặc biệt dành cho dân chơi bay lắc. Các thiếu gia công tử nhà giàu từ phương xa thường hay tới đây để đá phò. Cả Thiên và Tiểu Cúc đều dùng phép Biến Thân thành người bán thuốc và vợ của hắn để che đi nhan sắc thật, Biến Thân nếu dùng đúng mục đích thì quả thực là vô cùng hữu ích.
Quất Lâm Thành về đêm rất náo nhiệt, từng dòng người ăn mặc cổ trang nối đuôi nhau trên đường phố tấp nập ngập tràn ánh sáng. Tuy vẫn thuộc thời phong kiến nhưng đã có bước đột phá trong việc thắp sáng với những ngọn đèn kết hợp với chút pháp thuật nhỏ tạo ra nguồn thắp sáng chẳng kém gì thời hiện đại. Tiểu Cúc ở Hoa Tộc không bao giờ được tới những nơi nhộn nhịp như vậy nên nàng rất vui vẻ tay trong tay tung tăng chạy nhảy với Thiên trên đường, hiếm khi nàng lại bộc lộ nét hớn hở như vậy làm Thiên chỉ biết thẫn thờ ngắm nhìn nàng.
Chợt phía những tòa nhà to như đình viện phát ra những tiếng kêu mời gọi của các cô gái làm kỹ nữ trong lầu xanh, cảnh này khá bình thường đối với người nào hay tới Quất Lâm Thành và lại vô cùng lôi cuốn với những người mới tới. Nhìn mấy em gái xinh ngon ngọt nước ăn mặc hững hờ váy áo lả lơi tay phất phất tấm vải mỏng cùng những lời mời gọi mê hoặc, Thiên lác mắt.
Dựa vào sự hiểu biết của mình, Tiểu Hồng biết nơi nào có thiên địa linh vật giúp Thiên tu bổ cơ thể nên nhanh chóng nhắc nhở dẫn đường cho hắn: “Dạo chơi đi… ngày mai tới gặp một người bạn cũ của ta, người này sẽ giúp ngươi tu bổ lại cơ thể tốt nhất có thể… Nếu muốn vững vàng trên con đường tu luyện thì một cơ thể hoàn mỹ là cần thiết.”
“Bạn cũ của sư phụ sao?” Thiên tò mò, về thân thế của Tiểu Hồng nhưng lại không tiện hỏi cụ thể.
“Ừ! Người này hơi có vấn đề một chút về đầu óc nhưng tóm lại vẫn ổn… chỉ cần cái miệng ngươi không đi quá xa là được.”