Hãy Ở Bên Anh

Chương 23




Một ngày mới bắt đầu,nó tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài,căn phòng rộng lớn nhưng trống vắng,nó mở cửa sổ hít một hơi thật dài,nhìn quanh rồi cũng dừng lại một chỗ,chiếc máy tính xách tay trên bàn

- Mình có nhiều việc để làm rồi đây!

"Vụ tai nạn..." Nó click vào dòng thông tin trên wed,phải từ ngày hôm đó,sau khi xảy ra mọi chuyện,nó còn chẳng có tìm hiểu lấy một chút thông tin nào

"Nạn nhân là ông Đường Thiên Sơn-ông chủ của một công ty bất động sản,sau khi uống rượu... Trên camera ghi lại đã đâm vào chiếc xe tải sang đường..."

- Côc côc!!

A Nghiễn a vào đi!- Thiên Hy gập chiếc máy tính lại

- Cô muốn ăn gì ko? Sau đó tôi sẽ đưa cô đến nơi hôm qua

- không cần phiền anh vậy đâu,toii sẽ tự đi đc mà!!

- không nói nhiều!!

Đúng là ko nói nhiều,vài phút sau khi chuẩn bị,nó đã được A Nghiễn đưa đi. buổi chiều tại Quán BWar

- Khánh!! -A Nghiễn gọi một tên lại sau đó dặn dò khá nhiều,nó đứng ngơ ra đấy nhìn xung quanh

- vâng,em hiểu rồi ạ!

- Được rồi,tiểu thư ở đây,tên Khanh sẽ giúp cô làm quen mọi thứ,giờ tôi đi có việc tối sẽ quay lại đón,chờ toii nhé,tôi đi đây!!

- À ukm,cảm ơn anh!!

Khanh dẫn nó đi một vòng quanh quán,thực sự đây là một quán bar rất lớn,nó được Khanh kể cho khá nhiều chuyện,thằng bé đó còn khá trẻ ít hơn tuổi nó nhưng những va vấp còn nhiều hơn cả tuổi đời những cuộc đua xe giữa các bang hội,các cô gái làm ở quán thường là tâm điểm để các tay dân chơi,đại gia lui đến để giải khuây,hoặc tìm thú vui mới,những việc như buôn bán hàng cấm vẫn len lỏi đc truyền qua tay nhau,những trận đánh nhau tranh giành địa bàn... Khi nghe Khanh nói nó cũng thấy khá đáng sợ... Nhưng cũng đã khá quen với chuyện này,Khanh dẫn Thiên Hy đến quầy pha chế,vì giờ vẫn chưa tối hẳn,khách ko đông lăm,nên có khá nhiều thời gian chỉ cho nó.Khanh khá bận,cậu ta là quản lý chính ở quán này,dáng người mảnh khảnh,khuôn mặt nam tính đầy quyến rũ,nhìn qua cũng đủ thấy những ánh mắt hình viên đạn của đám nhân viên đang nhìn nó,vì sao thì cũng biết rồi đấy

- các cô giúp cô ấy nhé,tôi đi giải quyết chút việc,sẽ quay lại!!

- vâng,bọn em biết rồi ạ!!

- cô người mới hả?- một đứa con gái nhìn khá sắc sảo đến hỏi,và nhìn có vẻ giống chị lớn ở đây,ý là lớn trong bọn nhân viên.Lúc đó tiếng quát lớn phía xa,sau đó là tiếng chai vỡ choang xuống đất

- Gọi quản lý ra đây! Cô em dám làm đổ rượu vào người anh ròii tính sao đây!!

- Tôi xin lỗi!! -Tên da ngăm đen vừa nói vừa đông chạm vào người cô bé nhân viên rót rựou đang khó chịu vì bị hắn ta sờ mó,mọi chuyện ko dừng lại đó khi cô bé chống cự,và hắn đã làm ầm lên.Nó không khỏi chú ý,rõ là hắn là muốn gây chuyện,nó ko chịu nổi liền đặt chiếc bình pha chế xuống tiến lại

- Anh bỏ tay khỏi cô ấy ra!! - thiên Hy kéo tay cô bé lại với vẻ giận giữ

- Uầy!! Người đẹp... Sao hôm nay anh ms thấy cô em xinh đẹp này nhỉ? Em muốn cùng vs nó làm anh vui chứ!!- Một tên đầu trọc đứng cạnh thấy nó liền suýt xoa vuốt tóc,cười nhăn nhở

- Bỏ bàn tay của ngươi ra!!- thiên Hy vẫn cầm chắc tay cô bé lùi lại,khi vài tên bắt đầu tiến lại gần

- Chị,chị thoii bỏ đi,đừng...- cô bé đó bắt đầu sợ sệt lép sau nó



- À được đó cô em,nhưng mà khôg đc rồi,anh lại thích em hơn rồi- mắt hăn dán vào nó,tay hắn bắt đầu vuốt lên mặt.Nó nhìn hắn khinh bỉ rồi hất cốc rựou trên bàn vào mặt

- Con ranh kia!! Mày!!- hắn xoa mặt mình tức tối

- ko muốn chiều thì muốn chết phải ko? -cả quán bar bắt đầu ầm lên,đám đông túm lại,nó bị đám côn đồ đó bao quanh,cô bé nãy giờ đã đc thoát,giờ nó mới là mối bận tâm của bọn chúng,nó còn chẳng biết nó động vào ai,tên đó hung hãn đập trai rựou vào bàn đưa lại gần,nó bắt đầu sợ hãi,nó đứng bất động,chiếc chai vỡ dí gần ngay đến cổ

- Dừng tay lại!!-giọng nói tức giận ngay đằng sau,chàng trai cao ráo bước đến gần theo sau là cô gái vừa nãy...nó quay lại là Khanh và vài tên đàn em

- Có gì tôi sẽ giải quyết với anh!! Cô ấy vừa ms đến làm!- Khanh khá bình tĩnh trước hắn,nhưng hắn đâu có sợ,vài tên đằng sau tỏ vẻ cũng ko muốn dừng lại ở đây

- Định giải quyết với bọn tao thế nào! -tên đầu sỏ vừa nói đứt câu,Khanh cũng chẳng vừa,tiếng kêu rắc làm người xem phải kinh ngạc,một tên trong đám bọn chúng vừa bị bẻ gẫy tay

- sao cũng được!- Khanh đã chía súng vào hắn từ lúc nào,ko ai dám ho he một tiếng,sau đó cả đám bắt đầu sợ đến tái mặt,ko ai ở đây ko biết đến Khanh,nói đến đây hắn bắt đầu bỏ chai xuống chuồn nhanh ra khỏi quán...

- mọi người hãy chơi vui vẻ,tối nay quán sẽ miễn phí đồ uống!! Xin lỗi tất cả làm mọi người gián đoạn- Khanh sau đó đã nở nụ cừoi soái ca của mình,cậu ta xử lý mọi việc rất chu đáo,chẳng trách được giao cho quán lý cả một khu như thế này,nó đang ngơ ngác nhìn Khanh thì cô bé vừa nãy đi đến

- Chị không sao chứ?! Có bị thương không! -Cô bé sốt sắng ngó nghiêng nhìn vào tôi,khá là dễ thương

- À ko sao! Em nãy có bị bọn chúng làm gì ko?!- Thiên Hy cũng lo lắng cho nó

- hjhj...em ko sao.cảm ơn chị!!

- này,bà chị kia,sao lại liều như thế,thiếu chút nữa chị sẽ chết đấy! -Khanh nhìn tôi vừa lo vừa giận,nhìn mặt cậu ta méo xẹo sợ tôi bị làm sao mà trông thật đáng thương

- ko sao mà,tôi ko sợ!!

- ... Chị thật là!! Dù sao cũng cảm ơn,cô bé ấy là em gái tôi!

- ... Ế!!! -nó sốc toàn tập giờ mới để ý,hai anh em nhìn chẳng khác gì nhau,đúng là anh nào em nấy,nhìn vẻ ngoài đẹp như nhau

- em là Hải Linh!! Chị giữ bí mật chuyện này nhé,em không muốn nhiều người biết

- ok... Hjhj.chị biết rồi

Nói xong con bé liền kéo nó đi,chỉ cho nó khá nhiều điều,con bé khá thân thiện,ít nhất thì ngày làm đầu tiên cũng ko quá tệ.Đến gần tối,khách đến nhiều hơn đa số là những tên thiếu gia có tiếng,Khanh khá tâm lý,ko để nó đến gần những nơi phục vụ đặc biệt,dù sao thì nó cũng làm khá tốt mọi việc,Khanh có vẻ hài lòng,thằng nhóc đó bình thường khi nào cũng lạnh lùng,nhưng mà hắn khá quan tâm đứa em gái của mình,nói chuyện mới biết cô bé đã phải năn nỉ mãi mới có thể làm ở đây vào những ngày cuối tuần,với địa vị của anh trai con bé chắc chẳng cần lo lắng gì về chuyện tiền bạc, nhưng Hải Linh vẫn muốn tự kiếm tiền tiêu vặt...Khanh không để con bé làm đến muộn nên đã về nhà từ sớm... Còn nó gần nửa đêm,ngồi ngoài phía cửa,cũng khá muộn lại thêm ngày đầu chưa quen nên hơi mệt,A Nghiễn vẫn chưa đến,nó còn chẳng lấy nổi chiếc điện thoại để gọi điện

- lên xe đi!- tiếng nói vọng ngay lề đường,nó nhìn lên thấy Khanh đang đi chiếc xe BMW dừng ngay trước mặt nó

- Tôi...-Nó chỉ vào mình ngơ ngác để chắc chắn ko nhầm với ai...

- Chứ còn ai nữa!! -Khanh nói lạnh lùng chẳng thèm nhìn nó một giây

- nhưng anh A Nghiễn sẽ...

- Anh ấy có chút việc nên ko thể đón cô được!!



- À...ra vậy!! -Nói rồi nó đứng dậy ngồi sau xe,lần đầu tiên nó ngồi sau xe phân khối lớn như thế này,thằng nhóc phóng với tốc độ kinh khủng làm nó ko dám mở mắt

- Bám chắc vào nhé!!!

- Sao... Cơ!! -và điều gì đến cũng đến,nó sợ xanh mặt,lúc hắn dừng xe xuống,nó mới hoàn hồn

- Cậu về cẩn thận nhé... Cảm...ơn!!- nói rồi nó mở cửa vào trong

- này cô ko định trả tôi mũ hả?!- Khanh dừng xe nhìn tôi vs cái điệu bộ khó hiểu khinh khỉnh

- a... Quên mất!! Đây của anh đây...cảm ơn!!! -nó cừoi ngượng đi vội vào trong vì xấu hổ,còn chưa nói là ko biết cậu ta biết nó sợ đến muốn ngất ko,đi như thế chẳng biét khi nào lại đi xa quá... Hắn đứng đó nhìn theo đến khi nó vào đến bên trong,hắn lắc đầu rồi nở nụ cừoi khó hiểu,đây là lần đầu tiên hắn trở một cô gái...

Vài ngày trước,từ sau ngày định mệnh đó,Chấn Nam vẫn còn nhớ đến hình ảnh Thiên Hy,anh cho người đi tìm hiểu một số thông tin về gia đình họ Đường,việc mà bố mẹ cũng khá lơ đãng,và cũng là ngày hôm trước,cô em gái của anh đã xảy ra tai nạn. Vụ tai nạn khiến Mạc Uyên bị thương nặng, đầu chấn thương dẫn đến mất trí nhớ tạm thời,toàn thân có thể bị liệt hoàn toàn đang phải nằm điều trị tại bệnh viện. Chấn Nam hôm đó,vừa nhận được tin nhắn của em gái mình thì cùng ngày nhận đc tin cô bé gặp tai nạn,ông Quách ngay sau đó đã cho người đi tìm hiểu nhưng tất cả chỉ là vụ tai nạn bình thường... Tên gây ra tai nạn chỉ phải ở tù vài năm...nếu xử theo luật đen thì chắc tên đó đã chẳng còn sống nhưng vì không muốn dính đến cảnh sát. Anh không nghĩ đó chỉ là vụ tai nạn bình thường...nghĩ đến đây... Chấn Nam nhấc điện thoại gọi cho Việt rồi liền đến bệnh viện,mấy hôm nay mẹ anh cũng thúc trực ở viện.

Tại bệnh viện,nhìn thằng bạn thẫn thờ thúc trực cũng đủ biết mấy ngày nay ko ăn ko ngủ bên Mạc Uyên,chỉ mong con bé tỉnh dậy...

- Tao thề nhất định ko tha cho thằng đó!! -Việt đập mạnh tay vào tường,bất lực,Mạc Uyên ko bao giờ đi xe bất cẩn như vậy,con bé luôn để ý trước sau...nói đến đây Việt lại nhìn Mạc Uyên,anh nghẹn lại ko nói thành lời...

- Được rồi,mày bình tĩnh đi!! mấy ngày qua mày cũng vất vả rồi,cảm ơn

- mày biết rồi còn nói thế...

- chờ tao chút,tao găp mày sau nhé! Coa gì gọi cho tao! -Chấn Nam nhìn vào điện thoại rồi vội vàng đi

Tại căn biệt thự họ Quách,chấn Nam mở chiếc usb trên máy tính

- Chết tiệt!!...-Chấn Nam đập mạnh xuống bàn,màn hình trống không,chẳng lấy một chút thông tin,điện thoại vừa tới

- Đại ca,căn nhà ko có ai cả,họ đã chuyển đi từ sáng nay rồi đại ca!

- Được rồi!! Ta biết rồi!!! -Một bằng chứng nữa tuột mất,anh quá chủ quan,mọi thông tin đều bị cô lập,một loạt suy nghĩ trong đầu,kẻ nào lại có thể hớt tay trên nhanh như thế,biết cả những gì anh muốn tìm,nghĩ đến em gái mình,ko thể trung hợp đến hai lần như vậy

- cho gọi quản gia đến đây

- thưa cậu chủ!

- Nhược Y có nhà ko! -Ông quản gia đứng cúi người chần trừ một lúc

- Thưa cậu chủ,tiểu thư ra ngoài từ tối qua chưa về ạ!

- cô ta đi đâu!?

- tiểu thư đi ko nói lời nao... Thực ra gần đây,tiểu thư rất hay về muộn

- Được rồi,ngươi ra đi! -Chấn Nam ngả ng ra sau ghế,tay chắp lại,anh vẫn có cảm giác gì đo ko ổn,bằng chứng duy nhất chứng minh suy nghĩ của anh đúng đã mất,anh rối bời trong mớ hỗn độn...

"thiên Hy em đang ở đâu,nếu giờ em vẫn còn ở đây thì tốt,đáng lẽ anh ko nên để em đi... Thiên Hy..."