- Ở trong lĩnh vực sales của chúng ta ý,
- Lý Hóa Văn nói tiếp: - Tôi cần quan sát khả năng ứng xử, khả năng quan sát, khả năng biểu đạt, khả năng logic, lực tương tác cùng sức tưởng tượng của người tham gia phỏng vấn. Những khả năng này cao hay thấp sẽ quyết định con đường trưởng thành của người xin việc có thuận lợi hay không. Ở giai đoạn đầu tiên, tôi ngồi chỗ đó viết chữ như gà bới, tin rằng kỳ thật cậu cũng thấy rõ, điều cần quan sát trong giai đoạn này, chính là cậu có năng lực gặp người nói tiếng người thấy quỷ nói tiếng quỷ hay không. Không có năng lực này, vậy thì cậu phải bắt chuyện với khách hàng bằng cách nào, đúng không?
- Đúng đúng đúng. - Trương Tiểu Kiếm gật đầu thật mạnh: - Khi đó tôi đã cảm thấy việc này không thể đơn giản như bề ngoài được nha, he he.
- Ha ha, cho nên cậu thành công vượt qua giai đoạn thứ nhất. - Lý Hóa Văn tiếp tục nói: - Tiếp theo là giai đoạn thứ hai, tùy ý bịa ra một cái bằng cấp cho cậu, để khảo sát trí nhớ của cậu. Tư liệu của rất nhiều khách hàng đều chỉ là thuận miệng nói ra, nếu cậu có thể nhớ kỹ, vậy thì sẽ cực kỳ có lợi trong việc giao tiếp với khách hàng. Giai đoạn thứ ba, tôi cố ý gọi Chu trợ lý vào nói công ty không nhận người, chính là muốn xem thử cậu có phải là loại người dễ dàng bỏ cuộc hay không. Tiêu thụ bất động sản chung quy là không giống những ngành nghề khác, một căn hộ giá mấy triệu, khách hàng nhất định là không có khả năng tùy ý quyết định mua ngay. Cho nên phẩm chất không dễ bỏ cuộc đặc biệt trọng yếu. Mà biểu hiện của cậu ở điểm này khiến tôi cực kỳ hài lòng.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Quả nhiên đều là chiêu trò a mẹ nó!
- Giai đoạn thứ tư, giới thiệu tư liệu, đây là thử thách xem khả năng biểu đạt ngôn ngữ của cậu có đủ tư cách hay không. - Lý Hóa Văn tùy ý cầm lấy chai nước khoáng đặt trên bàn uống một ngụm, sau đó còn đưa cho Trương Tiểu Kiếm một chai, tiếp tục nói: - Giai đoạn thứ năm, mô phỏng tình huống tiếp thị, tôi cố ý lựa chọn nói tiếng Quảng Đông, muốn xem thử khả năng ứng xử tại chỗ của cậu, chung quy không phải khách hàng nào cũng nói tiếng phổ thông, bởi vậy có thể ứng xử tại chỗ rất quan trọng. Nhưng không ngờ rằng chú em lại vượt xa dự kiến của tôi, ha ha.
- He he. - Trương Tiểu Kiếm ngượng ngùng gãi đầu, nói: - Trùng hợp, đều là do trùng hợp thôi, ha ha, ha ha.
Cám ơn hệ thống!
Hệ thống:
- Cám ơn đã khen ngợi.
- Giai đoạn cuối cùng, là thử thách nhân phẩm của cậu. - Lý Hóa Văn vỗ mạnh lên bả vai của Trương Tiểu Kiếm, nói: - Khi nói chuyện, ánh mắt của chú em rất là chân thành. Cậu đã thuyết phục được tôi, tôi tin rằng những lời cậu nói đều là sự thật. Thật ra thì mục tiêu của cậu không rộng lớn, nhưng cực kỳ thực tế. Có đôi khi, thực tế mới càng có thể khiến người ta xúc động.
Nói đến đây, Lý Hóa Văn thở dài nói:
- Nhớ năm đó, khi còn trẻ tuổi tôi cũng xông xáo vào đời, tình huống cũng không khác cậu là mấy, ha ha ha! Biểu hiện tốt lắm, về sau làm việc thật tốt cho công ty chúng ta nhé!
Hắn nói đến đây, nghiêng người đứng dậy, Trương Tiểu Kiếm cũng nhanh chóng đứng lên.
Lý Hóa Văn chỉ ra bên ngoài cửa sổ, nói:
- Cậu xem, nơi này chính là đế đô Thiên quốc chúng ta, dưới chân thiên tử, cơ hội vô số, cậu có bản lãnh như thế nào thì sẽ thu hoạch được thành tích như thế ấy. Chúng ta là top 500 thế giới, ở đây tôi không dám nói tương lai cậu sẽ đạt được thành tựu cỡ nào, tôi chỉ có thể nói cho cậu biết rằng, nơi này sẽ không mai một nhân tài. Làm việc tốt, tôi đặt niềm tin vào cậu đấy!
Một hồi nói chuyện khiến Trương Tiểu Kiếm kích động, hung hăng hít mũi, nói:
- Tôi đã biết! Ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm việc thật tốt.
- Các loại tiền lương cậu đã biết rồi chứ? - Lý Hóa Văn quay đầu lại nhìn Trương Tiểu Kiếm, cười tủm tỉm nói: - Nhân viên sales chính thức mỗi tháng lương 4500, bán ra một căn hộ được 1,2 ‰ tiền hoa hồng. Đi thôi, hôm nay là thứ sáu, chuẩn bị cho tốt vào, tuần sau sáng sớm 8 giờ đến báo danh ở văn phòng kinh doanh. Nhớ rõ đừng đến muộn, cố gắng làm, tương lai tươi sáng đang chờ cậu. Về sau nếu gặp phải phiền toái không thể giải quyết cứ việc tìm tôi.
Yahoo! Rốt cục, ha ha, rốt cục, bố mày đậu phỏng vấn rồi!
Ngày mai liền có thể đi làm!
Vạn tuế!
- Cám ơn! - Trương Tiểu Kiếm nhìn Lý Hóa Văn, cung kính cúi người chào: - Cám ơn ngài đã cho tôi cơ hội này.
- Ha ha, đâu có, chú em vẫn rất làm tôi hài lòng! - Lý Hóa Văn nhẹ nhàng xua tay: - Cố gắng đi!
Trương Tiểu Kiếm cười he he lau mũi:
- Nhất định!
Lúc này Trương Tiểu Kiếm bước đi giống như bay trên mây!
Woa ha ha ha ha ha ha ha! Công ty top 500 thế giới! Anh mày đậu phỏng vấn rồi! Hơn nữa không cần thử việc, trực tiếp vào chỗ đảm nhiệm chức vụ! Quá trâu rồi!
- Chém a chém a… Phóng túng niềm kiêu ngạo của ta!
Huýt sáo rời khỏi phòng phỏng vấn, cùng lúc đó, thanh âm của hệ thống cũng vang lên ----
- Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, phần thưởng điểm số khiếp sợ +30, tốc độ di chuyển +1.
- Mở ra công năng bảng xếp hạng.
- Nhiệm vụ chính tuyến mới: xem xét bảng xếp hạng. Phần thưởng nhiệm vụ: Sức chịu đựng +1.
Xem xem xem, tất yếu phải xem!
Trương Tiểu Kiếm lập tức mở ra giao diện hệ thống, sau khi click vào, nhất thời nhìn thấy ở bên cạnh trung tâm thương mại rõ ràng xuất hiện thêm ba chữ -- Bảng xếp hạng.
- Đây chính là bảng xếp hạng sao? - Trương Tiểu Kiếm nhìn kỹ, sau đó cẩn thận chạm vào đó.
Bụp một tiếng, nhất thời trên mặt bàn giao diện của hệ thống xuất hiện một cái bảng danh sách.
Trên đầu bảng viết ba chữ lớn “Bảng xếp hạng”, bên dưới là tên của Trương Tiểu Kiếm: “Trương Tiểu Kiếm - thu nhập bình quân một ngày: 0,06 tệ.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thu nhập của anh mày thấp đến thế sao?! Mày tính toán kiểu gì thế hả?
- Hệ thống! - Trương Tiểu Kiếm tức đến nghiến răng nghiến lợi: - Hiện tại tao là nhân viên chính thức của Vạn Hào quốc tế, tiền lượng 4500 cộng tiền hoa hồng, tính thế nào cũng phải là thu nhập bình quân một ngày có 150 chứ?! Con số trên bảng này đến từ chỗ nào?!
Hệ thống:
- Bình quân tổng thu nhập trong vòng 365 ngày vừa qua của ký chủ. Trong đó tiền lương sẽ được tính toán sau.
Hệ thống vừa giải thích xong, Trương Tiểu Kiếm nhất thời ỉu xìu:
- Hóa ra là thế…
Vậy thì không sai rồi, buổi sáng ăn gà được 200, còn có 20 nhặt được, lại chia cho 365…
Xem như mày lợi hại!
Kệ, trước nhìn xem thứ hạng của mình thế nào đã, phỏng chừng cũng chẳng cao đến chỗ nào…
Trên màn hình, dưới tư liệu của Trương Tiểu Kiếm được chia làm ba chuyên mục.
Thứ nhất là xếp hạng trong khu dân cư, thứ hai là xếp hạng trong khu vực, thứ ba là xếp hạng trong thành phố Thiên Kinh.
Đầu tiên mở ra xếp hạng trong khu dân cư, Trương Tiểu Kiếm thoáng liếc nhìn, vừa thấy liền sợ ngây người!
Đầu tiên là một dòng chữ nhỏ: Khu dân cư mà ký chủ đang sinh sống tên là Long Đức gia viên, hiện tại tổng số người: 3.258.
Sau đó bên dưới là xếp hạng --
“Hạng nhất: Thiều Hướng Minh, thu nhập bình quân một ngày: 26.082,19 tệ.”
Khu dân cư của chúng ta còn có loại người trâu bò như thế sao? Ngày thu nhập hai vạn sáu! Vậy thì một năm… Chỉ tính riêng thu nhập là hơn chín triệu!
“Hạng nhì: Hoàng Khang Ninh, thu nhập bình quân một ngày: 18.523,58 tệ.”
Đây cũng rất lợi hại a!
“Thứ ba: Cố Ngọc Vận, thu nhập bình quân một ngày: 16.325,19 tệ.”
Đây cũng không sai, rất trâu!
“Hạng bốn…”
Trương Tiểu Kiếm kéo xuống dưới, nhìn một trang lại một trang, sau đó click vào “Thứ hạng của tôi” ở cuối trang, kết quả vừa thấy nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh!
“Hạng 3172: Trương Tiểu Kiếm, thu nhập bình quân một ngày: 0,06 tệ.”
Trương Tiểu Kiếm: “…"