Trong cơn mê mang Vương Minh hắn một lần nữa tỉnh lại nhưng lần này khác lần trước hắn đã nắm được sự việc đã xảy ra với hắn, theo như Vương Minh suy nghĩ thì đây là xuyên Không giống như mấy cuốn tiểu thuyết hắn hay đọc con thân xác và kí ức này có lẻ là kiếp này của hắn bởi người này cũng tên Vương Minh cũng 17 tuổi, không biết nghĩ gì mà hắn ta có chút tức giận mắt hơi đỏ. "Không ngờ, khi ta xuyên qua cũng chính là lúc ta tiếp nhận thâm thù đại hận của ngươi... Ta của thế giới này yên tâm đi ta nhất định cho ngươi một cái công bằng"
Vương Minh của thế giới này vô cùng bi ai, là con thứ của Vương Minh mà nói trắng ra là con hoang khi gia chủ Vương gia trong một lần say rượu làm ra chuyện bại hoại với một nô tỳ mà người này cũng chính là mẹ cậu, năm 6 tuổi mẹ cậu bị cả của Vương khang cũng chính là cha của cậu bức chết kể từ đó cậu sống một cuộc sống thua cả chó, bữa đói bữa no ngày ngày chịu dày dò có khi phải ăn cùng chó khi cơn đói lấn áp, kẻ từ năm 10 tuổi ngày ngày bị Vương Lâm con trai cả của Vương khang đánh đập làm tiêu khiển hôm nay chính thức bị đánh chết tay chân xương cốt vỡ dụng thậm chí cả xương sườn cũng chẳng còn cái nào.
Đau khổ, tủi nhục, chịu đủ dày vò, giận không thể làm gì, tức giận đến thấu xương rách gan, trước khi chết mang theo cừu hận ngút trời xé nát hư không kết quả là Vương Minh ở đây theo hắn ta suy đoán là vậy, đúng lúc này một giọng nữ ngọt ngào xuất hiện như ảnh ba chiều với đôi cánh bướm màu đen đôi mắt to tròn dễ thương, nước da trắng không tùy vết hiện trước mặt cậu.