Hệ Thống Huyết Tộc

Chương 140




Bước xuống phố với chiếc ba lô trên tay, Fex đang cười rất tươi. Ông nội của cậu ta đã chăm sóc cậu ta gần như cả cuộc đời và chỉ vài năm trước, ông ấy đã quyết định đi vào giấc ngủ vĩnh hằng và giao quyền kiểm soát gia đình cho cha Fex.

Nhưng Fex không bao giờ quên những câu chuyện mà ông của cậu ta thường kể cho cậu ta nghe, vô số điều mà trái đất phải cung cấp cho họ khi là Ma cà rồng. Tất nhiên, đã nhiều năm kể từ khi ông của cậu ấy đến thăm trái đất nhưng một điều mà cậu ấy sẽ không bao giờ ngừng nói về thứ đồ uống được gọi là rượu này.

Đây là lý do tại sao Fex đưa nó lên đầu danh sách việc cần làm của mình khi cuối cùng cậu ấy đến thăm được trái đất.

“Cậu đang bị theo dõi cậu biết chứ,” Ham nói.

"Vâng, tớ biết mà," Fex trả lời.

"Gia tộc đã tìm được chúng ta rồi sao?" Ham hỏi.

Fex bắt đầu đánh hơi không khí khi nhận thấy có ít nhất bốn người đang theo dõi họ từ xa.

"Không, họ không có mùi giống Ma cà rồng, rất có thể họ là con người. Nhưng tại sao họ lại theo dõi chúng ta?" Fex cho biết.

Mặc dù Fex không chú ý nhiều trong các giờ học của mình, nhưng có một định luật đã được rèn luyện trong đầu cậu ta. Không bao giờ, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, bộc lộ bản thân trước mọi người. Nếu họ phát hiện ra bạn là gì, bạn chỉ có hai lựa chọn. Mang chúng trở lại với bạn để biến chúng thành một huyết hữu, hoặc giết chúng.

Ngay bây giờ cậu ta chắc chắn rằng cậu ta đã không làm bất cứ điều gì để khiến cậu ta trông có vẻ khả nghi. Mặc dù đã có luật chống tiết lộ rằng bạn là ma cà rồng, nhưng không có luật nào nói về việc chiến đấu với con người cả. Fex quyết định rẽ vào một góc của một con hẻm tối, để đối đầu với những con người đang theo sau cậu ta.

"Tôi biết các người đang theo dõi tôi." Fex cho biết. "Là bởi vì tôi mua cái này?"

Cậu ta nhấc chiếc túi nhựa đựng chai rượu lên.

"Nhìn này, tôi biết khoảng thời gian này khá khó khăn nhưng tôi nghe nói các thành phố khá giàu có, nếu các người muốn tôi có thể mua một chai khác cho các người." Fex nói.

Hai người bước về phía Fex. "Thả lỏng đi, chúng tôi không tìm phiền phức." Một trong số họ nói. "Chúng tôi chỉ muốn xác nhận tuổi của cậu và liệu cậu có bất kỳ giấy tờ tùy thân nào trên người?" Người còn lại nói.

"Lại ở độ tuổi của tôi, nơi này có chuyện gì vậy? Tôi đã nói là tôi 16 và về cái giấy tờ tùy thân, chắc là tôi đã đánh mất nó ở đâu đó rồi. ”Fex thốt lên.

Hai người sau đó nhìn nhau. Khi mọi người cố gắng trốn tránh quân dịch, việc họ loại bỏ ID là điều khá phổ biến. Họ sẽ cố gắng sống cuộc sống của họ bằng cách khác không bao giờ xuất trình thẻ căn cước.



Nhưng Fex trông trẻ và cậu ấy cũng đã xác nhận tuổi của mình với họ. Không cần đặt câu hỏi nữa, họ phải thực hiện những hành động rõ ràng.

"Bắn khi anh đã sẵn sàng." Người đàn ông đầu tiên nói.

“Có vẻ như mình có thể phải chiến đấu để thoát khỏi cái này.” Fex nghĩ. Nhưng cậu ta biết mình phải cẩn thận để không sử dụng bất kỳ dị năng Ma cà rồng nào của mình. Nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ta phải kìm hãm việc sử dụng năng lực thông thường của mình.

Cậu ta tiến lên một bước và cảm thấy một cơn đau nhói ở bên cổ.

“Cái gì ..? "Khi cậu ta nhìn sang bên cạnh, cậu ta nhận thấy có thứ gì đó trông giống như một chiếc phi tiêu đã được bắn vào cổ cậu ta, bên trong phi tiêu có một chất lỏng màu xanh lục.

“Tại sao mình đột nhiên… .cảm giác… vậy..vậy ..” Mắt cậu ta bắt đầu nhắm lại và cậu ta gục xuống sàn.

Hai người tiến lại chỗ cậu bé đang ngủ say. "May mắn hắn không có dị năng hóa cứng rắn, tôi tưởng mình đã chuận bị vô dụng rồi." Một trong những người đàn ông nói.

****

Trở lại lâu đài, một người đàn ông nào đó đang ngồi trên một chiếc ghế lớn giống như ngai vàng. Trên tay trái của ông ta, một chiếc ly có chứa chất lỏng màu đỏ bên trong. Trong khi tay kia của ông ấy đang bận rộn không ngừng gõ vào tay ghế của mình.

Người đàn ông trông giống như phiên bản trưởng thành của Fex, họ gần như giống hệt nhau, ngoại trừ chòm râu hơi che cằm. Trong khi ngồi trên ghế, ông ta cau mày sâu sắc. Người đàn ông này là Lee, Lee Sanguinis, cha của Fex.

"Có thông tin gì mới không." Ông ta nói.

Quỳ xuống trước mặt ông ấy là năm thuộc hạ của mình.

"Vâng, thưa ngài Lee, chúng tôi phát hiện ra rằng Fex thiếu gia đã đến thành phố Toklon. Thật không may, có vẻ như con người đã tìm cách bắt được cậu chủ trước khi chúng tôi có thể đến thưa ngài." Một trong những thuộc hạ nói.

Ngay sau đó Lee đập tay lên trán và tiếp tục lắc đầu.

"Cậu bé đó sẽ là đống đổ nát của gia tộc này." Lee nói. "Đứa trẻ ngốc nghếch không bao giờ chú ý đến các lớp học của mình, vậy mà nó luôn lắng nghe những câu chuyện điên rồ của bố tôi. Chúng ta có biết họ đã đưa nó đi đâu không?"

"Các nguồn tin của chúng tôi nói rằng cậu chủ đã được đưa đến một trong những căn cứ quân sự, để được nhận vào trường quân sự. Khi họ tìm thấy cậu ấy, họ nghĩ rằng cậu ấy là một kẻ trốn quân dịch." Thuộc hạ giống nhau đáp.



Lee đang bận suy nghĩ về việc phải làm. Nếu những gia tộc khác biết được những gì đã xảy ra thì gia tộc ông sẽ trở thành trò cười của quần thể Ma cà rồng. Đáng lo hơn nữa là nếu bí mật của họ bị phát hiện thì gia tộc họ cũng sẽ bị trừng phạt.

May mắn thay, có vẻ như tin tức vẫn chưa được lan truyền. Các gia tộc Ma cà rồng khác đều quá bận rộn để thảo luận về gia tộc mới đã xuất hiện.

Lee sau đó nhìn năm cấp dưới trước mặt mình và đang quyết định xem ai sẽ là người tốt nhất để cử đi.

"Silver." Lee nói.

"Vâng thưa ngài." Một cấp dưới nữ đáp lại khi cô ấy đứng lên. Đúng như tên gọi của cô ấy, cô ấy có mái tóc dài màu bạc ánh bóng được buộc thành đuôi ngựa dài gần tới đầu gối.

"Vì cô là Hiệp sĩ huyết hữu trung thành của gia tộc Sanguinis, tôi giao nhiệm vụ tìm và đưa Fex trở lại với chúng tôi cho cô. Hãy chắc chắn rằng không ai biết về điều này. Cô có thể tự do sử dụng bất kỳ tài nguyên nào từ gia đình khi cô thấy phù hợp."

Sliver sau đó cúi đầu một lần nữa.

"Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình mà không thất bại." Cô ấy nói, với sự tự tin trong giọng nói của mình.

Cuộc họp đã kết thúc và mỗi người trong số họ đã rời khỏi phòng, để lại Lee với những suy nghĩ của riêng mình.

"Thế giới con người hả, đã lâu rồi tôi không mạo hiểm ở đó. Có lẽ đây sẽ là một kinh nghiệm học tập tốt cho cậu con trai của ta." Nhớ lại khoảng thời gian sống trên trái đất của chính mình, một cơn thịnh nộ trong cơ thể bắt đầu tiêu diệt ông ta và chiếc ly ông ta cầm trên tay vỡ tan thành từng mảnh. "Đó sẽ là một bài học dạy cho cậu bé biết những con người chết tiệt đó tàn nhẫn như thế nào đối với các thế giới khác!"