Hệ Thống Huyết Tộc

Chương 165




Khi cánh tay của Vorden đang bay trong không khí, Peter đã chế ngự được Quinn và đẩy cậu ra. Peter nhảy lên không trung như một con chó đang cố gắng bắt lấy cánh tay, nó sẽ trông rất buồn cười, nếu nó không quá khủng khiếp. Nó giống như thể cậu ta đang chơi trò đuổi bắt, nhưng thay vì một cây gậy, cậu ta đang bắt một cánh tay, hàm của cậu ta mở rộng hơn nhiều so với mức có thể của một người bình thường, khi cậu ta bắt được cánh tay trong miệng, cậu ta ngay lập tức cắn xuống nó và bắt đầu ăn.

Vorden nhìn xuống chiếc dao chặt thịt, nó dính đầy máu và quầy bếp nơi cậu ấy đã cắt đứt cánh tay cũng vậy, kỳ lạ là không có chút máu nào trên bàn tay cầm dao.

"Vorden, cậu có sao không?" Quinn hỏi, với vẻ mặt lo lắng.

"Đừng lo lắng, tớ sẽ không sao." Vorden đáp lại với một cái mỉm cười. "Đoán rằng chúng ta cần kế hoạch B nhiều hơn chúng ta nghĩ."

Khi Quinn nhìn Vorden, cậu nghĩ thấy máu chảy ra từ vết thương nơi cậu ấy đã cắt đứt cánh tay của chính mình, thay vào đó cậu thấy vết thương đã tự liền lại và bắt đầu lành lại từng chút một.

Cùng lúc đó, Peter vẫn đang gặm nhấm cánh tay của Vorden, hoàn toàn tập trung vào việc nuốt chửng da và xương của nó. Vorden cảm thấy hơi lạ, khi thấy Peter ăn cánh tay ngay trước mặt mình.

Theo bản năng, cậu ấy nắm lấy cánh tay mình, cậu ấy cảm thấy phần dưới khuỷu tay của mình đã bắt đầu phát triển trở lại, điều này khiến cậu ấy thở phào nhẹ nhõm, may mắn là dị năng tự lành mà cậu ấy có được đã bắt đầu phát huy tác dụng.

"Tớ hy vọng nhiêu đây là đủ với cậu ta, bởi vì tớ cảm thấy không muốn trải qua điều này một lần nữa ... ngày hôm nay." Vorden nói.

“Về mặt lý thuyết, khi ăn xong cậu ta sẽ bình tĩnh lại một chút,” Quinn trả lời. Cậu chỉ đang lặp lại những lời của hệ thống lúc này, bởi vì cậu không còn chắc chắn về bất cứ điều gì nữa. Cuối cùng khi Peter ăn xong cánh tay, Quinn cảm thấy một nguồn năng lượng kỳ lạ trào dâng khắp cơ thể, cảm giác giống như lần đầu tiên Peter ăn thịt người.

Đó là một tình huống kỳ lạ đối với Peter, bởi vì cậu ta nhận thức được mọi thứ đang xảy ra, nhưng cậu ta không kiểm soát được cơ thể của mình, vì cậu ta đã hoàn toàn bị tiêu hao bởi cơn đói của mình.

Nhìn vào Vorden, Peter nhận thấy cánh tay của cậu ấy đã bị mất. Với sự sợ hãi trong giọng nói của mình, cậu ta lắp bắp, "Vorden ... cánh tay của cậu.... Tớ không biết ..." Peter cảm thấy kinh hoàng với chính mình.

"Điều này?" Vorden vừa nói vừa nhấc phần còn lại của cánh tay lên. "Đừng lo lắng về điều đó, trong vài giờ nữa nó sẽ phát triển trở lại. Đây là kế hoạch dự phòng của chúng tớ trong trường hợp cậu mất kiểm soát trước khi chúng tớ tìm ra giải pháp lâu dài cho cậu. Tớ chỉ không muốn cậu nghĩ về tớ như món thịt gà cậu có thể ăn bất cứ khi nào cậu thấy đói. " Vorden nói cố gắng làm dịu tâm trạng. "Trước khi trở lại phòng của chúng ta, tớ đã đi xuống căn-tin và sao chép dị năng của một học sinh có sức mạnh tái tạo. Chúng tớ không ngờ rằng cậu sẽ đói sớm như vậy, sau khi cậu ăn Earl hôm qua."

Cả ba người họ đều im lặng một lúc, họ đang nghĩ về tình huống điên rồ mà họ đang gặp phải lúc này. Một lúc sau Peter phá vỡ sự im lặng, "Cảm ơn cả hai người. Các cậu đã luôn tốt với tớ và đối xử đúng mực với tớ, kể cả sau khi tớ phản bội các cậu, các cậu vẫn cứu mạng tớ, và thậm chí bây giờ các cậu đã đi đến mức như vậy. để giúp tớ. "

Khi họ nhìn quanh căn phòng, họ nhận ra rằng họ đã tạo ra bao nhiêu thứ hỗn độn. Có một lỗ hổng lớn trên cửa sổ mà Peter đã đâm xuyên qua nó, và những mảnh kính vỡ có thể được nhìn thấy bên dưới nó. Máu ở khắp nơi: trên quầy bếp, trên sàn nhà nơi Peter đã ngấu nghiến cánh tay, thậm chí trên trần nhà từ khi cánh tay bay trong không khí.

“Chà, tớ đoán tốt hơn là chúng ta nên bắt đầu dọn dẹp nơi này trước khi có ai đó phát hiện ra chuyện gì đã xảy ra ở đây,” Quinn nói.



Mỗi người trong số họ lần lượt dọn dẹp nơi đó nhưng họ không thể làm gì nhiều ở một số khu vực, họ không thể khôi phục một cách kỳ diệu cửa sổ và phải cố gắng sửa chữa nhiều đối với các vết xước trên sàn gỗ.

Khi Vorden đang lau quầy bếp, cậu ấy nói, "Này Quinn, cậu thích uống gì không?" Đồng thời, cậu ấy đang vắt một ít máu từ khăn tắm.

Quinn đã rất ngạc nhiên về việc Vorden vẫn có thể nói đùa trong một tình huống như thế này, nhưng sau đó dường như không có gì có thể khiến anh chàng bối rối. Kể từ khi biến thành Ma cà rồng, Quinn không bị ảnh hưởng nhiều bởi cảnh máu me nữa, ngay cả việc Peter ăn cánh tay của Vorden cũng không khiến cậu bận tâm nhiều. Điều khiến cậu ngạc nhiên là Vorden đã xử lý nó tốt như thế nào.

Trong khi họ đang bận rộn dọn dẹp, Quinn có cơ hội hỏi hệ thống một số câu hỏi, bởi vì hiện tại cậu có rất nhiều câu hỏi trong số đó.

"Ông có biết Peter sẽ phải ăn thịt người trong bao lâu không?" Quinn hỏi.

"Vâng, lần này tôi có một số tin tốt cho bạn, Peter là loại Ngạ quỷ cần được cho ăn hàng ngày." Hệ thống đã trả lời.

"Nếu đó là tin tốt, ông có một khiếu hài hước bệnh hoạn." Quinn nghĩ.

"Cứ đợi nào cậu trai trẻ, những con đòi hỏi thức ăn thường xuyên hơn, sẽ nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn, liệu nếu bạn cho Peter ăn trong một tuần thì cuối cùng cậu ta sẽ tiến hóa chứ?"

Giữa cuộc trò chuyện của họ, một màn hình thông báo hiện lên.

[Đã nhận được nhiệm vụ mới!]

[Giúp gia tộc bạn mạnh mẽ hơn]

[2/7 hãy cho Ngạ quỷ của bạn (Peter) ăn bảy loại thịt người khác nhau]

[Phần thưởng: Sự tiến hóa của các thành viên trong gia tộc]

"Chà, bạn nhìn xem, có vẻ như linh cảm của tôi đã đúng." Hệ thống cho biết.

Quinn thấy lời nói của hệ thống là lạ, ông ta không phải phụ trách mọi việc sao? Cho đến thời điểm này, cậu nghĩ rằng AI và các hệ thống là một và giống nhau, nhưng điều đó dường như không phải vậy.

"Tôi tưởng rằng ông là người ban ra việc thực hiện các nhiệm vụ?" Quinn hỏi.



"Tôi?" hệ thống trả lời. "Tôi hiểu tại sao bạn lại nghĩ như vậy, tôi được thiết kế theo chủ sở hữu ban đầu, người đưa ra ý tưởng tạo ra hệ thống. Suy nghĩ của tôi, hành động của tôi, mọi thứ đều dựa trên ngài ấy. Tuy nhiên, bản thân hệ thống được tạo ra bởi người khác , và trước khi bạn hỏi, người đàn ông thường đổi tên trong suốt thời gian nên ngay cả khi tôi nói cho bạn biết tên của người đó, bạn sẽ không biết người đó là ai."

Vì hiện tại Quinn không thể làm gì nhiều về hệ thống và đó không thực sự là vấn đề nên cậu quyết định tập trung vào vấn đề khác. Nhìn vào nhiệm vụ, cậu nhận thấy điều gì đó sẽ gây ra cho họ nhiều vấn đề hơn nữa. Nhiệm vụ nói rằng họ sẽ cần bảy loại thịt người khác nhau. Cũng giống như Quinn với máu của mình, cậu sẽ chỉ mạnh hơn khi tiêu thụ máu của một người mới, điều tương tự cũng có thể nói với Peter, người sẽ phải tiêu hóa các loại thịt khác nhau.

"Nếu, và ý tôi là chữ Nếu rất lớn." Quinn nói. "Nếu chúng ta tiếp tục sử dụng Vorden, liệu nó có còn ngăn chặn cơn đói của cậu ta không?"

"Vâng, nhưng cậu ta sẽ không thể tiến hóa nhanh chóng."

Nhìn vào cẳng tay của Vorden, bây giờ nó đã mọc trở lại điểm mà nó mới bắt đầu và hình thành cổ tay. Cậu ghét việc mình phải dựa vào Vorden và việc sử dụng cậu ấy sẽ chỉ trì hoãn điều không thể tránh khỏi, ngay bây giờ cậu cần phải tìm ra giải pháp càng nhanh càng tốt.

Trong khi những suy nghĩ này chạy qua tâm trí cậu, cậu nhớ lại cuộc chiến mà cậu đã có với Fex. Ngay trước khi họ rời đi, cậu ta đã nói: "Nếu cậu cần bất kỳ sự giúp đỡ, thì tôi đề nghị cậu nên đến tìm tôi.” Quinn không biết liệu mình có thể tin tưởng cậu ta hay không, và nếu hai người họ đánh nhau lần nữa, cậu biết trong tình trạng hiện tại của mình, cậu chắc chắn sẽ thua.

Mặc dù Quinn không bị thương trong cuộc giao tranh, nhưng cậu cũng không thể tung ra một đòn nào, và có vẻ như số lượng kỹ năng của Fex đã vượt qua chính cậu. Thứ duy nhất Quinn có thể mang lại lợi thế cho cậu là dị năng bóng tối của mình. Tuy nhiên, cùng lúc đó, cậu vẫn chưa thấy dị năng của Fex là gì hay liệu cậu ta đã có dị năng.

Không có kế hoạch của riêng mình và không có hướng dẫn từ hệ thống, cậu cần tìm đến ai khác để yêu cầu giúp đỡ đây. Cậu sẽ không thể tấn công cậu ta khi họ còn ở trong trường. Ma cà rồng là một bí mật đối với thế giới và cậu chắc chắn Fex cũng muốn giữ nó theo cách đó. Đó là một rủi ro nhưng cậu sẽ phải đối đầu với Fex và nhờ sự giúp đỡ của cậu ta.