Hệ Thống Huyết Tộc

Chương 169




Trong quá trình trưởng thành của Fex, cậu ấy luôn nghe người khác nói rằng con người yếu đuối như thế nào. Làm thế nào họ phải dựa vào sức mạnh của người khác để tồn tại nhưng sau khi nhìn thấy Leo, cậu ấy có thể nói điều này không phải là sự thật, hoặc ít nhất là những gì họ từng biết về con người, không còn được áp dụng nữa.

Trước khi bước lên sân khấu, Fex nhìn quanh phòng và phát hiện ra Erin, trước sự ngạc nhiên của cậu ấy, cô ấy đang đứng ngay cạnh Quinn.

"Cậu ấy đã không biến cô ấy thành của mình, phải không, Nhưng làm thế nào? Sự quyến rũ của mình thậm chí không có tác dụng với cô ấy." Fex nghĩ. "Xem ra cô ấy vẫn chưa bị ai huyết hữu, có lẽ mình có thể sử dụng cô ấy?"

Cả nhóm bắt gặp Fex đang nhìn về hướng của họ, và điều tiếp theo họ nhận thấy là một cái nháy mắt kèm theo nụ cười.

Nhìn thấy điều này, bọn họ đều tự hỏi cái nháy mắt đó hướng về ai, trong lòng co rúm một chút.

"Cái nháy mắt đó không phải về phía cậu phải không?" Layla hỏi vì nghĩ rằng nó dành cho Quinn.

"Tớ đoán?" Quinn trả lời, đó có thể là cậu, cậu là người duy nhất biết Fex là ai và cậu ấy đang nhìn thẳng vào họ.

Mặc dù cái nháy mắt đó thực sự nhắm vào Erin, cô ấy cũng không có manh mối gì về điều này, trên thực tế, cô ấy khó có thể nhớ mình đã nhìn thấy cậu trai này. Điều duy nhất liên tục xảy ra vì một số lý do là, bất cứ khi nào cô ấy nhìn cậu ấy, khuôn mặt cô ấy sẽ bắt đầu nóng lên một chút vì cô cảm thấy xấu hổ.

"Có lẽ cậu ấy có chuyện gì đó liên quân đến cậu?" Layla nói.

Những lời của Layla đã làm rung chuyển trí nhớ của Erin, và cô ấy nhớ lại nơi cô ấy đã gặp cậu trai này trước đây, khi cô ấy đang ở trong thư viện đọc một cuốn sách đặc biệt.

“Phải, đó phải là lý do,” Erin nói một cách lo lắng. Cô ấy cảm thấy như cái nháy mắt đó hẳn là một dấu hiệu, có lẽ cậu ấy đang định dùng nó để tống tiền cô ấy. Nói với mọi người rằng cô ấy đã đọc những loại sách đó. Nếu những người khác phát hiện ra, gia đình cô ấy thậm chí. Cô ấy sẽ xấu hổ vì có một đầu óc bẩn thỉu như vậy.

Cô ấy cần phải giữ cho cậu trai này im lặng cho dù thế nào đi nữa.

Bây giờ Fex và Leo đã lên sân đấu và ngay cả Quinn cũng có chút phấn khích khi xem kết quả trận đấu. Cậu đã chiến đấu với cả hai người và thua khá nhiều lần. Tuy nhiên, cậu không thể khiến một trong hai người thể hiện hết sức mạnh của mình.

"Này, Quinn," Layla thì thầm. "Cậu ta cũng là Ma cà rồng?"

"Làm sao cậu biết?" Quinn nghĩ. Trừ khi cô ấy có chiếc mũi giống cậu, Fex trông giống như mọi con người khác.

"À là do, cậu đã hành động kỳ lạ kể từ khi cậu ấy vào đây, và cậu đã nói với chúng tớ rằng ai đó đã tấn công cậu đêm qua đúng không. Vậy, cậu nghĩ ai sẽ thắng?" Cô ấy hỏi.



"Tớ không chắc. Tớ chỉ nghĩ rằng bản thân mình, nếu chỉ là chiến đấu tay đôi, tớ cảm thấy chiến đấu chống lại Leo vô dụng hơn. Không chỉ vậy, Leo còn có nhiều năm kinh nghiệm. Tớ không nghĩ một học viên có thể đánh bại thầy ấy. "

Layla sau đó đã xem xét kỹ hơn về Fex; cậu ấy thực sự có vẻ trẻ. Cùng tuổi với tất cả chúng ta. "Nếu nó giống như những cuốn sách tớ đã đọc, Ma cà rồng có thể sống lâu hơn rất nhiều so với con người, một số trong số họ là vĩnh cửu, vì vậy có lẽ cậu ấy trông trẻ chỉ vì cậu ấy muốn vậy."

"Có thật không vậy?" Quinn hỏi hệ thống.

"Đúng vậy, Ma cà rồng có thể làm chậm quá trình lão hóa, có những phương pháp khi làm điều này. Ma cà rồng có thể đi vào giấc ngủ vĩnh viễn. Đó là phương pháp họ sử dụng để ngừng đập tim và mọi thứ bên trong cơ thể. Theo một cách nào đó, đó là trạng thái gần giống như cái chết. Cách duy nhất để đánh thức Ma cà rồng khỏi giấc ngủ vĩnh viễn là yêu cầu họ uống một giọt máu của người cùng gia tộc. Trong giai đoạn này, họ sẽ không già đi và cơ thể của họ sẽ không suy giảm, phương pháp thứ hai, vâng, hãy chỉ nói rằng phương pháp thứ hai không được tốt cho lắm. "

Quinn từ lâu đã biết nếu hệ thống không muốn giải thích thêm bất kỳ chi tiết nào, ngay cả khi Quinn hỏi, nó sẽ chọn im lặng. Nó khiến cậu tự hỏi ai có thể tạo ra một AI tiên tiến như vậy, đến mức nó dường như không khác gì con người. Chưa có công nghệ nào mà cậu biết đến có thể làm được điều đó.

“Nếu Vampire này già hơn nhiều thì có lẽ cậu ấy và Leo sẽ rất ngang tay,” Quinn trả lời.

"Tôi nghi ngờ điều đó." Hệ thống đã thêm. "Chàng trai trước mặt bạn, tôi không có bất kỳ ký ức nào về cậu ấy trong hồ sơ của chúng tôi và cách cậu ấy hành động, cũng cho thấy cậu ấy có một trí óc trẻ trung. Nếu tôi đoán, cậu ấy không nên lớn hơn bạn. . "

Xem trận đấu này sẽ là một cái nhìn sâu sắc tuyệt vời cho Quinn. Cậu vẫn không biết những Ma cà rồng khác mạnh như thế nào và đây sẽ là lần đầu tiên nhìn thấy một Ma cà rồng khác đối với cậu.

Leo trở lại tư thế chiến đấu như trước và di chuyển các ngón tay của mình, bảo Fex tiến lên. Không giống như Quinn, Fex không lao lên trước mà vẫn bình tĩnh bước tới. Rồi khi nắm tay của họ cách nhau một khoảng trời xa. Fex đã có một tư thế chiến đấu của riêng mình.

Khi nhìn vào cả hai, quan điểm chiến đấu của họ khá khác nhau. Leo đưa cả hai tay ra trước, tương tự như Karate hoặc một chút giống như quyền anh, trong khi Fex đưa hai tay xuống ngang nhưng đầu gối hơi cong. Fex từ từ quay quanh Leo.

Căng thẳng lên cao, không biết khi nào thì một trong hai sẽ tấn công.

Fex là người đầu tiên tấn công; cậu ấy lao vào liên tiếp tung những nắm đấm của mình, hai cái vào đầu và sau đó là một cái khác vào người. Tuy nhiên, giống như lần trước, bằng cách sử dụng lòng bàn tay của mình, Leo đã có thể đánh bật chúng ra xa.

“Thầy ấy có thể chặn chúng!” Fex nghĩ. "Nhưng mình chỉ giảm tốc độ của mình một chút, mình chắc chắn rằng từ việc xem trận đấu sớm hơn, nó đã đủ nhanh."

Sau khi ngăn chặn các cuộc tấn công, Leo tiếp theo với một cú đá nhằm vào đầu của Fex.

Thấy vậy, Fex đã nhảy lùi lại và cố gắng đỡ lấy chân, nhưng ở giây cuối cùng, có vẻ như góc đã thay đổi khiến cú ngoạm của Fex bị trượt.

“Một lần nữa, giống như thầy ấy biết mình sẽ làm gì.” Trong nội tâm Fex bắt đầu khó chịu.

Sau đó, trong khi đưa chân ra sau, thầy ấy đã có thể đá trúng đầu Fex bằng gót chân của mình.



“Thầy ấy không sử dụng điều đó để chống lại học viên này?” Một người nào đó trong đám đông nói.

Chạm vào dấu vết trên khuôn mặt của mình, Fex mỉm cười. "Có vẻ như em cần phải nâng nó lên một tầm cao."

Fex cũng vào và làm như vậy, lần này chỉ tung những cú đấm liên tục, trong cùng khoảng thời gian cậu ấy đã tung 3 cú vào đầu và 3 cú vào người. Leo đã có thể chặn được ba cái đầu tiên và hai cái thứ hai nhưng cái cuối cùng đã lao vào và đánh thầy ấy vào bụng. Thầy ấy cảm nhận được cú đánh mạnh mẽ có sức nặng của một chiếc búa nhưng không để nó làm thầy phân tâm khi tung ra chuỗi cú đá của riêng mình.

Cuộc chiến giờ vẫn tiếp tục mà không có khoảng nghỉ giữa hiệp, trong khi một người tập trung vào nắm đấm, người kia tập trung vào việc dùng chân để tấn công.

Họ sẽ chặn các đòn đánh của nhau trong khi đánh nhau một lần.

"Ha, mình không biết cha đang nói về điều gì, họ không yếu chút nào." Khi cuộc chiến tiếp tục, Fex càng phấn khích, và cậu ấy bắt đầu dồn lực vào những cú đấm của mình. Nó đã đến mức mà nó có sức mạnh vượt xa một người bình thường không có khả năng.

Leo có thể cảm nhận được điều này và có thể cảm nhận được nguồn năng lượng bên trong cậu ấy đang trở nên hoang dã hơn. Lúc đầu thấy ấy nghĩ rằng mình chưa từng thấy lối đánh hay võ thuật như vậy bao giờ nên Leo quyết định dẫn cậu ấy đi, hy vọng cậu ấy sẽ tiết lộ tất cả những gì mình có, nhưng có lẽ thầy ấy đã chơi với cậu ấy quá lâu.

Trong khi nhìn năng lượng của cậu ấy ngày càng trở nên hoang dã và mạnh mẽ hơn, nó bắt đầu khiến Leo nhớ đến Dalki và đến lượt nó, điều này khiến tâm trạng của thầy ấy trở nên tồi tệ. Nó mang lại những ký ức đặc biệt. Thầy ấy bắt đầu nhớ rằng đã có lần thầy ấy phải đối mặt với điều gì đó tương tự. Đó là một Dalki. Thông thường, Dalki rất liều lĩnh khi chiến đấu, nhưng đối thủ khó khăn nhất mà Leo từng phải đối mặt, là một kẻ biết sử dụng các kỹ năng võ thuật và hiện tại, sự tương đồng là quá gần.

"Tại sao cậu bé này và cách chiến đấu của Dalki lại giống nhau đến vậy?" Leo nghĩ.