Hệ Thống Huyết Tộc

Chương 192




Bên trong phòng chơi game VR, một trong những cánh cửa khoang VR đột ngột được mở ra và bước ra là một người đàn ông khá độc đoán với thân hình vạm vỡ. Cổ của ông ấy rộng gần bằng cái đầu hình vuông của ông ấy, và vì một lý do nào đó, ông ấy cũng quyết định tạo kiểu cho mái tóc của mình giống với cái đầu của ông ấy.

Tuy nhiên, sau khi rời khỏi khoang trò chơi, đã dành đủ thời gian trong ngày, cậu ấy đã háo hức chuẩn bị sẵn sàng và bắt đầu luyện tập cho sự kiện sắp tới.

"Còn một tháng nữa hả. Tôi chỉ tự hỏi liệu cậu có thể mạnh lên được bao nhiêu trong thời gian đó?" Nate nói với một nụ cười trên môi.

Vài giây sau, một âm thanh rít lên từ khoang VR bên cạnh. Khi áp lực từ từ được giải phóng khỏi cánh cửa bị bịt kín, nó bắt đầu nâng lên và Nate nhìn thấy một khuôn mặt thân thiện lấp ló giữa khe cửa.

"Này, cậu chàng đó thực sự không ngừng trở nên tốt hơn bằng mọi nỗ lực, đúng không?" Sam nói. "Em thậm chí không biết liệu mình có thể đánh bại cậu ấy trong một trận chiến thực sự như bây giờ hay không."

"Cậu không nên nói về bản thân như vậy," Nate trả lời.

"Hãy nhớ rằng, cậu ấy chỉ là học viên năm nhất và có hai điểm khác biệt lớn giữa năm nhất và năm hai. Một, là trang thiết bị của chúng ta." Nate nói, chỉ vào chiếc áo choàng trên lưng Sam.

"Và cái thứ hai là Soul weapon của chúng ta. Tôi không biết bao nhiêu năm nhất ai có thể tao ra Soul weapon, và đó chỉ là thứ mà họ dạy cậu trong năm thứ hai."

Hai người họ bắt đầu đi bộ về phòng ký túc xá của họ. Trời đã tối và về muộn nên cũng gần đến giờ đi ngủ. Tuy nhiên, cả hai đều hào hứng với những gì họ vừa chứng kiến.

"Chờ đã, nếu cậu ấy là học viên năm nhất, anh có thực sự nghĩ rằng họ sẽ để cậu ấy chiến đấu trong giải đấu không?" Sam hỏi.

"Cậu đã thấy kỹ năng của cậu ấy, phải không? Với tốc độ mà cậu ấy đang cải thiện, thậm chí trong thời gian một tháng, dù có hay không có Soul weapon, cậu ấy sẽ có thể đấu với chúng ta. Và đó là một suy nghĩ đáng sợ, nhưng nó khiến tim tôi đập loạn xạ vào ban đêm. "

“Anh đúng là một anh chàng kỳ lạ,” Sam nói, nhìn nụ cười đáng sợ trên khuôn mặt của người bạn đồng hành. "Chà, anh nói đúng về điều đó. Với danh tiếng mà cậu ấy đã có trong trò chơi, em sẽ không ngạc nhiên nếu cậu ấy được đối xử như một vị vua ở trường của mình." Sam đáp.

Tuy nhiên, cả hai đều không biết thực hư ra sao, vì trường học vẫn chưa biết về sức mạnh thực sự của Quinn, vì vậy cậu vẫn bị đối xử như một thứ rác rưởi cấp một.

Hai người họ sớm đi ngủ, kết thúc một ngày đầy biến cố của họ. Khi mặt trời mọc, họ bắt đầu làm những công việc bình thường của mình. Sau khi ăn sáng, đã đến lúc họ lên lớp chủ nhiệm. Khi bước vào phòng, họ cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ đang lơ lửng trong không khí.

Đầu tiên, giáo viên chủ nhiệm vẫn chưa đến, và thông thường, giáo viên chủ nhiệm sẽ ở đó để chào đón họ đến. Điều nổi bật thứ hai là số lượng học viên nói chuyện phiếm tăng lên, và có vẻ như các chàng trai hào hứng với chủ đề quan tâm hơn nhiều so với các cô gái.

Khi ngồi vào chỗ của mình, với Sam bên cạnh, cậu quay về phía người bạn đồng hành của mình.

"Chuyện gì vậy?" Nate hỏi.



"Làm thế quái nào mà em biết được? Em và anh vào phòng cùng một lúc. Em đã ở với anh từ hôm qua rồi, đồ ngốc." Sam đáp.

Khi cả hai đều chăm chú lắng nghe những học viên đang tham gia vào cuộc trò chuyện của chính họ, họ đã bắt được một vài từ. Cuối cùng họ cũng tìm ra nguyên nhân của vụ náo loạn.

"Này, cậu có thấy cô ấy không?"

"Cái gì? Cô giáo mới đó? Ừ, cô ấy thật xinh đẹp."

"Tôi tự hỏi cô ấy mạnh đến mức nào. Không phải tất cả những người giáo viên quân sự đều khá mạnh mẽ sao?"

"Hầu hết, nhưng không phải tất cả. Cô ấy có thể chỉ có một khả năng đặc biệt hoặc rất am hiểu về một chủ đề câu lạc bộ."

"Chà, cô ấy mà dạy bất cứ lớp nào, tôi sẽ đăng ký từng lớp một."

Rõ ràng từ cuộc đối thoại của họ rằng một giáo viên mới đến trường, và không chỉ là bất kỳ giáo viên nào, mà là một người đẹp thực sự ở đó.

Sau khi nghe tin này, Nate bắt đầu chỉnh đốn quần áo, buộc tóc gọn gàng và ngồi thẳng lưng.

"Anh đang lam cái quái gi thế?" Sam nói. "Anh có thực sự tính là sẽ bắt đầu với một giáo viên? Anh thậm chí đã thành công với bất kỳ cô gái nào trong số hai mươi cô gái mà anh đã tỏ tình kể từ khi đến đây. Nó sẽ không bao giờ xảy ra với cái đầu khối của anh."

Tĩnh mạch trên đầu của Nate giờ đã phồng lên và lông mày của cậu ấy đang nhíu lại. Cậu ấy tiếp tục chậm rãi quay đầu lại, từng li từng tí, trong khi kìm nén sự tức giận.

"Này, Sam, lần cuối cùng anh và em có một trận đấu khẩu là khi nào? Đã lâu rồi phải không? Và anh không nói về trò chơi. Anh nghĩ sẽ tốt hơn cho cả hai chúng ta nếu chúng ta làm thực chiến- Nó sẽ thực tế hơn nhiều, và em có thể cảm nhận từng chút một nỗi đau này. " Nate đáp lại, đảm bảo nói những lời cuối cùng một cách cẩn thận để đập chúng vào đầu Sam.

Đột nhiên, tiếng cửa lớp học bị trượt. Ngay lập tức, khi người đó bước vào phòng, xung quanh giả định ra một sự im lặng giúp để cho thấy sự đánh giá cao của họ trước những gì đang diễn ra trong phòng.

Làn da của cô ấy trắng như những hạt tuyết tinh khiết. Mặc dù các đường nét của cô ấy trông mềm mại, nhưng không có biểu cảm nào được tô điểm trên khuôn mặt của cô ấy. Tuy nhiên, điều nổi bật nhất ở cô là mái tóc bạch kim. Cô ấy đang mặc bộ quân phục tiêu chuẩn màu đen mà tất cả họ phải mặc. Để một mái tóc có màu sáng lấp lánh với đồ trang sức bạc và buộc thành một chiếc đuôi ngựa duy nhất, có chiều dài đến thắt lưng, giáo viên đi về phía giữa phòng.

"Xin chào, các bạn học viên, Tên tôi là Silver và tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm mới của các bạn bây giờ." Khi cô ấy nói, biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy vẫn cứng đờ và dường như không thay đổi một chút nào. Tuy nhiên, các chàng trai dường như chỉ thấy đặc điểm này của cô ấy thậm chí còn hấp dẫn hơn.

"Một thiên thần!" Nate nói. "Một thiên thần thực sự đã giáng xuống giữa chúng ta người phàm!"

"Ôi không!" Sam lắc đầu nói. "Chuyện quái gì xảy ra với bọn con trai mấy ngày nay vậy?"



Silver bắt đầu quét toàn bộ tập hợp, nhìn từng học viên một, nhưng nó chỉ nhắc nhở cô rằng cô có thể phải ở lại trường một thời gian.

“Như các file dữ liệu đã nói, có vẻ như Fex không thực sự ở đây.”

Silver đã được giao nhiệm vụ tìm kiếm và đưa Fex về với gia tộc. Tuy nhiên, với mối quan hệ gia tộc của họ, điều họ có thể làm nhiều nhất là đưa cô vào vị trí giáo viên tại một trong những căn cứ quân sự.

Tất cả những gì cô ấy có thể làm là dựa vào may mắn để xem liệu cô ấy có được đưa vào cùng một căn cứ quân sự với Fex hay không. Tuy nhiên, thật thất vọng thay, có vẻ như cô ấy không may mắn như vậy. Trong thời gian Fex ở căn cứ quân sự 2, cô ấy đã được chuyển sang làm việc tại căn cứ quân sự số 6.

Không nói gì, cô ấy bắt đầu đi quanh phòng và nhìn kỹ hơn vào khuôn mặt của các học viên. Khi cô ấy đến gần một trong số các học viên, ngay cả nữ sinh cũng phải nhận ra vẻ đẹp phù du của cô ấy và bắt đầu đỏ mặt. Cô ấy tiếp tục đi dạo xung quanh, cuối cùng dừng lại trước mặt Nate và xem xét kỹ lưỡng hình ảnh của cậu ấy.

“Có vẻ như đây sẽ là ngày của mình?” Nate vui mừng tự nhủ.

Cô nhìn cậu ấy gần hơn và nói, "Tại sao cậu lại quan tâm đến những thứ xấu xí như vậy?" Mặc dù Sliver không biết, nhưng cô ấy đã nói to những lời này.

Cả khán phòng muốn cười, nhưng họ đã cố gắng hết sức để giữ nó vì sự tôn trọng dành cho Nate. Cậu ấy không giống như những người dùng cấp cao khác. Cậu ấy đối xử công bằng với mọi người trong lớp mặc dù cậu ấy được biết đến là người mạnh nhất.

Khi Silver bước đi và quay lại trước lớp, cô ấy có một suy nghĩ trong đầu.

"Fex Chị sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình và đưa em trở lại, ngay cả khi chị phải làm tổn thương em, người cậu em thân yêu."