Hệ Thống Huyết Tộc

Chương 208




Được trưng bày bên trong căn phòng là ba hồ sơ khác nhau được chiếu ra bên ngoài từ máy tính của Logan. Nó hiển thị thông tin về ba học viên mất tích trong vụ tấn công ở Dalki. Vì kỹ năng biến hình ở cấp độ năm, Peter chỉ có thể bắt chước cấu trúc khuôn mặt của một người.

Cậu ta không thể làm bất cứ điều gì về chiều cao hay giới tính của một người. Điều này cũng có nghĩa là cậu ta sẽ không thể giả gái trừ khi một người có cùng kiểu cơ thể với cậu ta. Dị năng chuyển đổi cấp độ cao hơn sẽ cho phép cậu ta làm điều này trong tương lai nhưng chúng không có sẵn trên thị trường.

Logan quyết định xem xét các chi tiết về chiều cao và hình ảnh để cố gắng chọn ra hình ảnh tốt nhất phù hợp với Peter.

Trong số ba người, có hai người phù hợp nhất với Peter. Bây giờ khi đưa ra quyết định giữa cái nào, Logan đã chọn cái có ít thông tin cơ bản hơn và với khả năng mà họ có thể vượt qua và sẽ không gây ra quá nhiều rắc rối. Các lựa chọn của họ là một người dùng hệ phong hoặc người dùng dị năng nhân bản. Cuối cùng, họ quyết định chọn người dùng dị năng nhân bản.

Đó là lựa chọn tốt nhất cho họ, Peter sẽ không còn phải đến lớp nguyên tố và cố gắng giả vờ có thể sử dụng một loại năng lực nào đó. Điều này sẽ làm cho công việc của Vorden dễ dàng hơn rất nhiều. Và cậu ta cũng có thể tham gia lớp vũ khí quái thú của Quinn cho phép cậu ta theo dõi sát sao.

Nghe điều này, Quinn muốn phản đối ý tưởng đó. Trong số ba người học viên từ nhóm của Ben đã tấn công cậu trên sa mạc ngày hôm đó. Hai người đã chết trong khi một người còn sống. Đó cũng là người mà họ đề nghị Peter hành động như thế nào.

Quinn đã bỏ lại cậu ta trong sa mạc sau khi xóa trí nhớ, nhưng cậu ta không bao giờ quay lại cũng như nhóm tìm kiếm cũng không tìm thấy cậu ta. Có lẽ trong khi cậu ta nằm trên sàn sa mạc, một con thú thực sự đã đến và giết cậu ta.

Sau khi suy nghĩ về điều đó, cậu nhận ra nếu cậu ta không quay lại bây giờ thì khả năng người đó quay trở lại là rất thấp. Rất có thể cậu ta đã chết.

Peter nhìn vào màn hình và cẩn thận bắt đầu biến đổi khuôn mặt của mình. Chàng học viên có mái tóc nâu dài vừa phải, và một trong những chi tiết hay hơn về cậu ta là cậu ta thường đeo một chiếc khăn rằn cắt bỏ một bên tóc trong khi bên còn lại vẫn giữ nguyên.

Cuối cùng, Peter đã không còn sử dụng tên riêng của mình khi còn đi học và bây giờ sẽ được biết đến với cái tên Pio Blank.

Quinn nhìn Peter chằm chằm một lúc lâu và buông tha rằng đây có thể là lựa chọn tốt hơn cho cậu ta. Nếu cậu nhìn Peter, một người mà cậu đã giết hoặc nhìn thấy chết ngay trước mặt cậu ngày này qua ngày khác, cậu thực sự không biết điều đó sẽ khiến cậu cảm thấy thế nào.

Trong khi mọi chuyện đang diễn ra, những tiếng rên rỉ từ phía sau đã vang lên khi Erin nhấc người khỏi giường và bắt đầu chạm vào đầu cô. Nó kêu lên với những cơn đau âm ỉ và khuôn mặt của cô ấy cảm thấy hơi tê giống như chứng đau nửa đầu.

Khi cô ấy nhìn lên, cô ấy có thể thấy khuôn mặt của tất cả mọi người đang nhìn chằm chằm vào cô ấy và một người mà cô ấy chưa từng thấy trước đây.

"Tên chết tiệt mới xuất hiện đó là ai vậy." Erin rên rỉ vẫn chưa hết.



Không ai nói một lời nào và sau một lúc, cô ấy bắt đầu nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra với mình. Những lời cuối cùng của cô với Jack và những gì ông ta đã định làm với họ.

"Không không không!" Cô ấy bắt đầu hét lên. Cô ấy không cần phải cố gắng sử dụng dị năng của mình. Cô ấy có thể cảm thấy rằng nó không còn ở bên cô ấy nữa. Nhưng đề phòng cô ấy cố tạo thành băng trên tay. Một lần nữa và một lần nữa nhưng không có kết quả.

"Mau khiến cậu ta bình tĩnh, trước khi ai đó bên ngoài nghe thấy chúng ta," Vorden nói.

Layla nhanh chóng chạy đến bên cô ấy nhưng Erin không thể không hét lên vì tức giận và buồn bã. Những người khác chưa bao giờ nhìn thấy mặt này của Erin trước đây. Đối với hầu hết họ, những người đã yếu cả đời thì khác. Nếu sức mạnh của họ bị lấy đi thì cũng không có gì khác biệt.

Nhưng đối với Erin, cô ấy ở trên cao. Tất nhiên, những người khác không biết toàn bộ câu chuyện và mọi thứ có ý nghĩa như thế nào đối với cô ấy. Mất đi dị năng của mình cảm giác như cô ấy đã mất tất cả. Tất cả những gì cô ấy còn lại là kiếm thuật của mình và sau khi gặp Fex, cô ấy có thể nói rằng cô ấy không có gì đặc biệt.

"Cậu thực sự muốn chúng tôi bị bắt sao?" Logan vừa nói vừa ném một thiết bị hình tròn về phía Erin. Thiết bị này đã mở ra giữa không trung ngay trước khi chạm đến miệng cô ấy và quấn quanh nó như một chiếc mặt nạ vừa khít. Tiếng hét đã ngừng nhưng nước mắt vẫn tiếp tục chảy dài trên khuôn mặt cô ấy.

“Erin, tôi biết cậu đang rất buồn nhưng hiện tại tình huống của cậu liên quan đến tất cả chúng ta,” Logan giải thích. "Tôi không thể để hành động ích kỷ của cậu làm hại tôi hoặc những người khác, bây giờ Layla, tôi tin rằng cậu sẽ là người tốt nhất để giải thích cho cô ấy những gì chúng ta đã lên kế hoạch."

Trong khi miệng Erin bị che, Layla giải thích dễ dàng hơn rất nhiều. Nó không cho phép Erin khiếu nại ở giữa và cho phép Layla giải thích mọi thứ. Jack đã cử một nhóm tìm kiếm cô ấy và Peter như thế nào, cô ấy là một phần của Pure và họ sẽ gửi cô ấy đến Pure để bảo vệ.

Logan sau đó tiến đến chỗ Erin và tự nói vài lời trước khi lấy thiết bị ra khỏi miệng cô ấy.

"Bây giờ nếu cậu hét lên, nó sẽ tiếp diễn. Tình hình không thuận lợi cho bất kỳ ai trong chúng ta và hãy tin tưởng ở tôi. Chúng tôi đã xem xét tất cả các lựa chọn. Tôi thậm chí đã xem xét lý lịch của cậu và nghĩ xem liệu chúng tôi có thể đưa cậu trở lại không gia đình. Nhưng điều đó là không thể.”

"Ở lại với Pure là lựa chọn duy nhất mà chúng ta có." Logan tháo đồng hồ đeo tay của Erin và thực hiện một vài điều chỉnh trước khi đặt nó trở lại.

"Chúng tôi hơi cảnh giác với Pure nên nếu cậu cần bất kỳ sự trợ giúp khẩn cấp nào, cậu có thể liên hệ với tôi thông qua đó, mặc dù tôi hơi nghi ngờ chúng tôi sẽ có thể làm gì được đây. Cậu hiểu không?"

Erin điềm tĩnh gật đầu. Thay vì tức giận hay buồn bã, cô ấy dường như đang trải qua một giai đoạn khác vì sốc. Ngay sau khi chiếc mặt nạ được tháo ra, cô ấy bắt đầu nhìn Layla.

"Cậu sẽ đi với tôi?" Erin hỏi với giọng đau đớn. Layla nhìn vào mắt cô ấy và nắm cả hai tay trước khi lắc đầu. Cô ấy biết những lời tiếp theo sẽ đánh Erin rất mạnh. “Không, tớ không thể, tớ vẫn còn nhiệm vụ của mình ở đây,” Layla trả lời.

Lúc đó Erin rụt tay lại. Mọi thứ đã trở nên hơi quá sức đối với cô ấy. Dị năng của cô ấy đã bị tước đoạt, cô ấy đang bị nhà trường coi như một kẻ phạm tội, Jack có thể sẽ bám theo cô ấy suốt cả cuộc đời này và giờ cô ấy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gia nhập một nhóm khủng bố.



Vậy mà, tại sao chuyện này lại xảy ra với cô ấy, có phải chỉ là do cô ấy xui xẻo không, sau đó cô ấy bắt đầu nhớ ra có một người nữa cũng đang trải qua một chuyện tương tự.

"Còn Peter thì sao, cậu ấy cũng sẽ đi cùng tôi chứ?" Mặc dù Erin thỉnh thoảng cũng đi chung với Peter, nhưng nếu cô ấy trải qua cuộc đấu tranh này với một người mà cô ấy biết, thì ít nhất sẽ tốt hơn khi vượt qua nó một mình.

Cậu học viên mà Erin không nhận ra đứng cạnh Quinn sau đó bước tới và khuôn mặt cậu ta bắt đầu biến dạng trở lại như cũ.

"Nhưng làm sao, không phải cậu ta từng có dị năng hệ thổ sao?" Erin hỏi. "Làm thế nào mà cậu ta học được nó?" Giọng cô có thể cảm nhận được một chút phấn khích và hy vọng.

“Đó là bởi vì Peter không còn là con người nữa,” Quinn giải thích. "Khi một con người biến thành Ma cà rồng hoặc phân lớp Ma cà rồng, họ sẽ mất dị năng cũ khi cơ thể thay đổi. Theo suy đoán của Logan là nó có liên quan gì đó đến việc các tế bào trong cơ thể khác đi. Về cơ bản, nó giống như nhận được một cơ thể mới nên Peter đã có thể học một dị năng mới. "

Nghe những lời này từ Quinn đột nhiên cho Erin một ý tưởng. Cô ấy đã mất dị năng nhưng không phải hết hy vọng. Nếu những gì Quinn đang nói là chính xác, sẽ có cơ hội để cô ấy lấy lại sức mạnh của mình.

Cô đứng dậy khỏi giường và nói ... "Quinn, tôi muốn cậu biến tôi thành Ma cà rồng. Tôi muốn cậu biến đổi tôi như cách cậu đã biến đổi Peter."