Thái độ “xa quê gặp người xưa” của đám cá muối cũ khiến cho đám cá muối mới tò mò.
[Cánh Gà Salami]: Thôi Dục là ai? Giá trị nhan sắc thế nào? Bao nhiêu tuổi?
[Bần Đạo Thấy Cúc Hoa Của Ngươi Có Độc]: Năm đó Đông Khánh động đất, bác Streamer cứu một đứa bé được người mẹ trước khi chết ôm dưới thân bảo vệ, đứa bé đó chính là con của Thôi Dục. Về sau, bác Streamer lợi dụng đứa bé này, đứng cùng tuyến với Thôi Dục, lôi kéo Thôi thị, chèn ép các sĩ tộc khác ở Sùng Châu, đảo khách thành chủ, khống chế Sùng Châu. Thôi Dục à, chắc tuổi tác không kém Phong Chân bao nhiêu, đã kết hôn, có con, dáng dấp tạm được.
Trong lòng đám cá muối đều nghi hoặc, không biết lần này Thôi Dục đến đây có mục đích gì?
Chẳng lẽ lại vì tranh đoạt một ghế ở phân viện sao?
Dù đám cá muối tò mò cỡ nào, vẫn phải xem tiếp mới có đáp án.
Mấy năm không gặp, năm tháng cũng chẳng để nhiều lại dấu vết trên mặt Thôi Dục, hắn chỉ thêm vài phần sâu lắng chững chạc.
Khương Bồng Cơ hỏi thẳng: “Sao Trọng Hoán lại tới Hoàn Châu?”
Cô là người bận rộn, thời gian rất quý giá, không rảnh lan man.
Thôi Dục cũng đã quen với tác phong của Khương Bồng Cơ, đáp: “Vì thu nhập năm ngoái có nhiều chỗ không hợp lý, nên mấy hôm trước ta vẫn đi kiểm tra các cửa hàng, tình cờ nghe nói chủ công chuẩn bị xây phân viện thư viện Kim Lân... Không biết chuyện này có thật không?”
Khương Bồng Cơ nhìn Thôi Dục, như cười như không hỏi: “Đương nhiên là thật, chẳng lẽ Trọng Hoán cũng có tâm tư này?”
Đám cá muối nín thở. Họ vẫn cảm thấy có gì không hợp lý lắm.
Thôi Dục chạy tới đầu tư không phải chuyện tốt sao? Sao bác Streamer có vẻ không vui?
“Thôi thị kinh doanh nhiều năm, cũng có chút sản nghiệp nhỏ, nếu chủ công không chê, đương nhiên sẽ sẵn sàng dâng lên giải cơn khát này.”
Khương Bồng Cơ cười nói: “Tin tức của Trọng Hoán chậm rồi, đợt vừa qua ta mới làm thịt con dê béo Đào thị kia, sao lại thiếu ngân lượng được chứ?”
Thôi Dục lộ ra nụ cười yếu ớt khoan khoái, ôn hòa nói: “Thì ra là vậy, là Dục quá lo lắng.”
Hai người nói xong, bầu không khí căng thẳng lúc trước không hiểu sao đã biến mất, đám cá muối đều huyên náo không hiểu ra sao.
[Âm Nhạc Gia - Gia Cát Cầm Ma]: Các bạn quên thân phận của Thôi thị rồi sao? Hiện giờ Thôi thị đã là thế lực số một ở Sùng Châu rồi, trước kia có tiền, bây giờ còn có quyền có thế, lại được bác Streamer tín nhiệm, ôm đồm không ít món làm ăn ra tiền. Nếu lại để Thôi thị dính vào phân viện thư viện Kim Lân, sau này học sinh ra trường đương nhiên sẽ giao thiệp với Thôi thị nhiều nhất. Những học sinh này đều là nhân tài do bác Streamer tốn cả đống tiền tài và thời gian đào tạo ra, không thể là người bình thường, chí ít cũng là quan lại một phương, người có năng lực, không chừng còn là đại tướng biên cương.