Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1637




“Không ngờ Dương Sơn cũng là một chốn bồng lai tiên cảnh.” Phong Nhân tháo mũ rộng vành xuống đặt trước ngực, một tay chắp ra sau lưng, đứng ở bên cạnh bờ ruộng nhìn ra phía xa xăm, ông nói: “Lan Đình Công định xây phân viện ở nơi này, những đứa trẻ đó có thể rời ra phàm tục, chuyên tập học tập rồi.”

Đậu Hi cười nói: “Lan Đình Công thương xót Dương Sơn, đây cũng là phúc của dân chúng ở Dương Sơn.”

Cho dù Đậu Hi ở Dương Sơn lâu năm, rất hiếm khi chạy tới vùng khác, anh ta cũng từng nghe thấy tiếng tăm của thư viện Kim Lân.

Nếu như phân viện có thể xây dựng tại Dương Sơn, chắc chắn nó sẽ mang đến cho Dương Sơn một lượng lớn dân cư, dân số gia tăng tất nhiên sẽ kéo theo kinh tế địa phương phát triển.

Phong Nhân nói: “Ồ? Tông Quang đúng là có cái nhìn rất thấu đáo.”
Luôn luôn có những kẻ thích tranh luận, không ít người tài trí tầm thường còn cảm thấy việc thành lập phân viện là chuyện xấu, họ cho rằng hành động này là xây dựng rầm rộ, hao tài tốn của.

Đậu Hi là người chính trực, có thể nhìn thấu đáo mọi chuyện, khiến Phong Nhân có thiện cảm với anh ta hơn.

“Chỉ là múa rìu qua mắt thợ thôi, để tiên sinh chê cười rồi.” Đậu Hi khiêm tốn nói: “Vãn bối không gánh vác được lời khen như vậy đâu.”

Đậu Hi làm phú hộ địa chủ ở Dương Sơn, lại là con cháu Nông gia, ánh mắt của anh ta tất nhiên sẽ gần gũi với dân chúng hơn, tất nhiên anh ta biết đối với Dương Sơn mà nói, xây dựng phân viện là một chuyện rất tốt. Lợn đứng ở đầu ngọn gió còn có thể cất cánh, khỏi phải nói tới phân viện Kim Lân vốn là một cơn lốc!
“Mặc dù khiêm tốn là đức tính tốt, nhưng không thể tự coi nhẹ mình được.” Phong Nhân cười nói: “Khi phân viện mới được thành lập, không ít người vốn không coi trọng nó, thậm chí còn có người châm biếm chửi bới, trong đó lại không thiếu danh sĩ. Giờ nghĩ lại, đúng là khiến cho người ta cảm khái mà bật cười...”

Những lời này biến tướng thành khen ngợi kiến thức của Đậu Hi không thua kém gì những danh sĩ này.

Đậu Hi thưa vâng cũng không được, không thưa vâng cũng không được, rơi vào đường cùng, anh ta chỉ có thể khéo léo thay đổi đề tài.

“Lan Đình công có tài năng cai trị thiên hạ, phàm phu tục tử tầm thường có thể hiểu được ba phần suy nghĩ đã là không dễ rồi.”

Không phải Đậu Hi có tài thế nào, cũng không phải những danh sĩ có cái nhìn sai kia vô dụng bao nhiêu, rõ ràng là do tâm tư của chính chủ quá sâu, năng lực quá mạnh mẽ.