“Phu nhân, nàng cảm thấy thế nào?”
Đậu Hi lộ ra nét mặt vui mừng, kích động nắm chặt lấy tay đối phương. Lúc này anh ta mới phát hiện món quà mà mình tặng tiểu phúc tinh đã không cánh mà bay.
Anh ta cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ vội vàng gọi người mời thầy lang tới bắt mạch cho phu nhân.
Thầy lang rất ngạc nhiên, trước mặt là người mà ông ta đã chắc nịch rằng sẽ không thể sống qua khỏi nửa tháng, bây giờ mạch tượng lại mạnh mẽ, không giống người bệnh sắp chết chút nào.
Phu nhân của Đậu Hi khẽ nói với anh ta: “Cách đây không lâu, thϊếp thân có một giấc mơ.”
Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
“Giấc mơ gì?”
Phu nhân của Đậu Hi nói: “Thϊếp thân mơ thấy mình đi theo Hắc Bạch Vô Thường đến địa phủ, lúc định đi qua cầu thì chợt có người nói bên tai thϊếp thân rằng ‘người phàm này thật may mắn’. Người ấy vừa mới nói xong thì thϊếp thân liền bị một cơn gió lớn thổi bay lên trời, sau đó thì tỉnh lại.”
Người xưa luôn rất kính sợ thần quỷ, Đậu Hi cũng không ngoại lệ.
Nghe thấy phu nhân kể về giấc mộng này, anh ta càng thêm tin tưởng không nghi ngờ gì, không khỏi vui mừng nói: “Phu nhân được như vậy là có phúc tinh tương trợ đấy!”
Đậu Hi kể những chuyện xảy ra ban ngày cho phu nhân nghe.
Phu nhân của Đậu Hi vui mừng nói: “Nói như vậy thì chúng ta nên lập một bài vị Trường Sinh cho vị ân nhân này, mỗi ngày thờ cúng mới được.”
Đậu Hi gật đầu, anh ta còn có một câu chưa nói ra…
Anh ta cảm thấy, có lẽ mình sắp gặp may mắn rồi.
Cho dù vị tiểu phúc tinh kia không nói ra tất cả mọi chuyện, nhưng căn cứ vào thông tin mà đối phương vô tình tiết lộ, mục đích Phong Nhân bất ngờ đến nhà thăm hỏi tuyệt đối không phải như những gì đối phương đã nói, có lẽ Lan Đình Công thật sự muốn chinh tích anh ta. Nếu là như vậy thì anh ta thật sự có thể thực hiện hoài bão của mình, làm rạng rỡ tổ tông rồi.
Thấp thỏm chờ đợi mấy ngày, Phong Nhân lại ghé thăm lần nữa.
Sau khi hàn huyên nói chuyện qua lại, Phong Nhân đúng là hỏi anh ta có mong muốn xuất sĩ hay không.
Trái tim Đậu Hi đập thình thịch, cố gắng kìm nén cảm xúc phấn khích, cẩn thận nói ra hoài bão của bản thân, coi như để đáp lại rằng đồng ý xuất sĩ.
Phong Nhân mỉm cười vuốt râu nói: “Lan Đình Công tán thưởng tài năng của Tông Quang nên có ý định chinh tích, cậu có muốn dốc sức mình làm việc cho Lan Đình Công không?”