[Tối nay, huynh theo hay là không theo?]
Thần...
Không dám không nghe theo nha!
Khương Bồng Cơ gác đầu lên bờ vai anh, mỉm cười trêu chọc: “Mặc dù ta không có kinh nghiệm trong chuyện nam nữ nhưng cũng biết được vài điều, có chút tâm đắc. Kiếp trước Tử Hiếu có con trai có con gái, chẳng lẽ vẫn chưa trải qua chuyện chăn gối hay sao? Trận chiến như vậy, chẳng lẽ huynh có... rất ít kinh nghiệm sao?”
Vệ Từ nghẹn đến mức mặt đỏ cả lên, cũng không phải là xấu hổ chuyện gì gì đó, chỉ là đối mặt với chủ công luôn cứng rắn, anh không vùng lên được mà thôi.
“Chủ công đừng chọc ghẹo Từ…” Vệ Từ nói xong lời này, cả người đỏ ửng như con tôm luộc, lời nói tiếp theo nhỏ đến mức không thể nghe thấy được, nếu không phải thính lực Khương Bồng Cơ phi phàm, sợ cũng sẽ bỏ qua: “Ngài cũng thương Từ một chút đi, mùi vị đi tắm nước lạnh vào đêm ba mươi thật không dễ chịu chút nào.”
Khương Bồng Cơ cười nói: “Nếu đã khó chịu như vậy, chi bằng thuận theo tự nhiên đi?”
Vệ Từ ho nhẹ một tiếng, dùng lực tự chủ cực lớn chuẩn bị đứng dậy.
Nếu đặt ở kiếp trước, anh sẽ không dám làm như thế.
Theo góc độ nào đó mà nói, đây cũng coi như là được cưng chiều mà kiêu đi?
Khương Bồng Cơ làm sao để anh được như ý, một tay ôm lấy cổ của anh, xoay người đè anh xuống phía dưới, nửa người ngồi trên người anh.
Anh giãy giụa tránh thoát nhưng cũng không thoát ra được, dứt khoát nằm yên làm cá muối.
“Tử Hiếu.” Cô cúi người xuống thì thầm bên tai anh: “Nghe nói vợ chồng trong khuê phòng có thể lấy ruột dê bong bóng cá làm vật tránh thai, có điều mấy thứ đó vừa không an toàn lại còn không sạch sẽ. Ta đây chẳng phải là yêu thương Tử Hiếu, đặc biệt tìm một vật thay thế khác sao. Vật này tốt hơn ruột dê bong bóng cá nhiều, an toàn lại hiệu quả.”
Cả người Vệ Từ đều trong trạng thái mơ hồ, anh đột nhiên... hiểu rõ đồ vật vuông vức nắm trong tay là thứ gì.
Một thứ nóng phỏng tay như vậy anh chỉ muốn vứt đi, ai ngờ Khương Bồng Cơ nhanh hơn một bước, giữ chặt mười ngón tay anh lại.
Cô hơi đắc ý dạt dào hỏi anh: “Lúc này, huynh không có lý do gì để phản đối rồi nha?”
Vệ Từ vừa lúng túng vừa xấu hổ, hô hấp cũng theo đó nặng nề lên, giọng nói lộ ra chút khàn khàn hỏi lại Khương Bồng Cơ.
“Chủ công muốn làm thế nào?”
Khương Bồng Cơ nói: “Âm dương hòa hợp, thuận theo tự nhiên.”
Vệ Từ khó xử nói: “Từ... Không dám mạo phạm thân thể quý giá của chủ công, lại càng không dám vượt quá bổn phận chiếm vị trí phía trên.”
Lúc này đến phiên Khương Bồng Cơ mơ hồ, cô bật cười nói: “Thì ra Tử Hiếu thích nằm dưới sao?”
Vệ Từ nghe xong, khuôn mặt như ngọc chuyển đen hai phần, hô hấp càng nặng nề hơn.