Ý thức được điều này, cô ngư dân chợt run rẩy.
Lý Uân vừa mới nới lỏng tay anh ta lập tức quỳ trên đất ôm lấy một cái bắp đùi của Lý Uân kêu khóc.
“Đừng gϊếŧ ta! Ta vô tội mà. Tráng sĩ, ta nói có thể huynh không tin, thật ra ta là quỷ thành tinh trên ngọn núi gần đây, nghịch ngợm bám vào thân xác này mà thôi. Nếu huynh gϊếŧ ta, ta sẽ không chết nhưng bé gái đáng thương này nhất định sẽ chết đó!”
Lý Uân vốn định gọi người đến trói cô gái này rồi giam lại, không ngờ lại nghe được những lời ấy.
“Quỷ núi?”
Lý Uân vừa đặt tay lên đao, vừa phòng bị cô ngư dân đang ôm chân mình.
Nếu cô ta có một chút ý định hại người nào thì anh có thể chém cô ta thành hai khúc trong nháy mắt.
“Đúng rồi...” Mắt cô ngư dân đảo qua đảo lại, lập tức nói: “Ta là quỷ thành tinh trên núi, ta biết rất nhiều thứ.”
Dương Tư nhìn một cái liền biết cô ta đang nói dối, gã hơi nhíu mày.
Cô ngư dân khóc lóc thảm thiết, nước mắt nước mũi ròng ròng.
Hai tay ôm đùi Lý Uân vì sợ hãi mà run rẩy, nước mắt lưng tròng nói: “Ta biết rất nhiều chuyện, rất nhiều kiến thức về chế tạo thuyền bè, tráng sĩ có muốn ta nói ra không? Ta thật sự không phải gián điệp cũng không phải thứ gì khác, ta chỉ là quỷ núi mà thôi, yếu ớt vô dụng lại còn ham ăn, tráng sĩ tha cho ta một mạng đi mà!”
Nhà vị Âu hoàng này làm nghề đóng thuyền, không những may mắn mà còn giàu có, anh ta vốn dĩ không có chút xíu hứng thú nào với việc thừa kế, cho đến khi gặp kênh livestream này. Vì muốn làm fan, làm đại lão trong kênh livestream, anh ta đã thay đổi trạng thái bình thường của mình, đi học kiến thức liên quan khiến người nhà ngạc nhiên.
Làm fan nhiều năm như vậy, anh ta không thể sánh với người lão luyện trong nghề nhưng kiến thức trong đầu cũng có thể bỏ xa cái thời đại này mười con phố.
Dương Tư hỏi: “Quỷ núi nào cũng yếu ớt như ngươi sao?”
Cô ngư dân đáp: “Cái này gọi là hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, quỷ núi thì làm sao? Quỷ núi thì cũng sợ người mà...”
Vừa nói, cô ngư dân lại ôm chặt chân Lý Uân thêm chút nữa, hận không thể bò luôn lên người anh.
Lý Uân từ trạng thái phòng bị ban đầu giờ biến thành bứt rứt, ai mà chịu nổi khi bị một cô gái xa lạ ôm bắp chân chứ? Đây là quấy rối đó!
Cô ngư dân hơi tiếc nuối nhìn Lý Uân đi qua bên kia boong thuyền.