Khương Bồng Cơ nói: “Không biết là mấy câu mắng chửi người như vậy, cho dù ở các hành tinh khác nhau cũng có thể tự động hiểu được à?”
Cho dù không hiểu, nhưng vẫn biết được đối phương đang mắng chửi mình, đây chính là sức hút của ngôn ngữ chửi nhau.
Đang lúc trò chuyện, cuối cùng kẻ địch cũng đã phản ứng lại.
“Các tiểu đệ!” Khương Bồng Cơ rút đao Trảm Thần ra, gác sống đao lên trên vai, khẽ nhếch cằm lên, kiêu căng nói: “Lên hết đi!”
Tôn Văn đang đốc chiến: “...”
Lần này bọn họ xuất binh là để chọc giận Nhϊếp Lương, thời gian cấp bách, rất nhiều vũ khí vẫn chưa tới nơi, cả đại quân mà cũng chỉ kéo một bộ phận tới đây.
Nếu như bọn họ đánh thật thì ưu thế của phe Khương Bồng Cơ không lớn.
Vì bảo vệ cửa ải, phòng ngừa Nhϊếp Lương phái người đánh lén ải Trạm Giang nên cô buộc phải đóng chặt cửa lại, vì thế binh lực chi viện tới sau nhất định không thể bằng kẻ địch.
Nhϊếp Lương vội vàng nghênh chiến, chuẩn bị không kĩ bằng Khương Bồng Cơ, tất nhiên sẽ phải chịu thiệt thòi lúc khai chiến.
Nhưng hai quân giao chiến một lúc, chi viện của Nhϊếp Lương tới kịp sẽ khiến Khương Bồng Cơ lại rơi vào thế bị động, tình hình không thuận lợi. Sau khi cân nhắc đủ bề, Khương Bồng Cơ xuất binh lần này chính là để “chuồn lấy người”, chỉ cần lướt qua là được, để cho binh mã của Nhϊếp Lương đi theo sau lưng bọn họ ăn đầy một miệng cát bụi.
Có bỉ ổi không?
Vô cùng bỉ ổi!
Nhưng mà Khương Bồng Cơ lại thích như vậy đấy, lão thủ trưởng yên lặng quan sát trong kênh livestream cười ha ha.
Quân đoàn 7 - quân đoàn vẫn luôn tác chiến tiên phong đã bị Khương Bồng Cơ dẫn dắt lệch lạc như vậy đó.
Thượng bất chính hạ tắc loạn!
Khương Bồng Cơ mặc áo đỏ giáp bạc, ngựa trắng dưới thân giống như tia chớp mà lao ra khỏi đại quân, lẫn vào biển người mênh mông, thỏa thuê thu gặt đầu người.
“Đại Bạch, hai ta đã lâu không được thỏa thuê như vậy rồi!”
Từ khi tên khốn nạn Tiểu Bạch lừa mất Đại Bạch, ngoại trừ lần đầu mang thai sinh ra “Bạch Bạch”, Đại Bạch sau đó còn sinh thêm ba lần nữa.
Khương Bồng Cơ có “phát xít” hơn nữa thì cũng không thể bắt phụ nữ có thai lên chiến trường được, chỉ có thể chờ thời gian mang thai của Đại Bạch trôi qua.
Hai bọn họ đã lâu không tác chiến với nhau rồi.
Nếu như không phải Tiểu Bạch khá nghe lời, Khương Bồng Cơ chỉ muốn chém bay nghiệt căn của con ngựa kia đi.
Đại Bạch rất thông minh, tâm trạng luôn nóng nảy giờ lại càng hăng hái hơn nữa.