Hệ Thống Lưu Manh

Chương 135:Ta Là Con Trai Nha (14)




Cả hai cứ thế tách ra mà xuống nhà ăn sáng, ai cũng giả vờ mình không biết gì

Tuyết Ly thì nghĩ Thiên Đăng ngốc chẳng biết mình chiếm tiện nghi

Hắn thì lại nghĩ cậu ngốc này thì ra cũng thích mình..

\[…\] Hệ thống thì nghĩ là 2 người ngốc, ăn thì ăn luôn cho rồi đi !

Mắc mệt à ?! Rồi làm vậy có thấy vui không ?

chứ nó là không vui rồi đó !

… …

Thời gian thấm thoắt thôi đưa

Một tuần nghỉ lễ cũng đã sớm kết thúc, 2 người cứ vậy cứ thích cười tủm tỉm một mình rồi u buồn khi tách nhau ra mà chẳng ai bày tỏ với ai



Diễn đàn trường học hôm nay khá náo nhiệt, toàn bộ thông tin bịa đặt về Tuyết Ly có nhiều trên đó bao gồm cả thân phận thật là con gái này thì còn nhiều ảnh ghép tinh xảo với các người đàn ông đàn đúm khác

Tuyết Ly vừa đặt chân bước vào trường đã nhận lấy muôn vàn ánh mắt kì thị cùng những lời xỉa xói thẳng thừng của một đám người

" Coi kìa.. còn dám xuất hiện "

" Không ngờ lại là con người như thế "

" Nhìn ghê tởm quá đi "

" Tránh xa cậu ta ra đi "

…v…v.

Bước chân cô chẳng ngừng lại mà cứ thế lướt qua

xem ra đây là cú đỉnh điểm cho cái chết của nguyên chủ rồi.. lúc đó cô ấy ngốc không dám phản kháng nhưng cô lại không như thế!

Tiểu Dương vừa thấy cô liền vội chạy lại tùm lấy tay Tuyết Ly một hơi vào một chỗ riêng, chẳng kịp thở mà lần nữa quay mặt nước mắt vừa rơi vừa nói vội

\- Lạc Lạc, mình tin cậu.. cậu không phải thế đâu ! Bọn họ đều là người xấu.. cậu đừng thèm để tâm nha !!

Đôi mắt cô rũ xuống lại lần nữa mỉm cười ngước lên đưa tay lau đi giọt lệ trên khuôn mặt cô gái đang như thác cứ rơi chẳng ngừng..

\- Xin lỗi.. mình đã giấu cậu !

Ánh mắt ngạc nhiên của Tiểu Dương phóng trừng lên nhìn cô mê man chẳng rõ, Tuyết Ly lại cười nhìn cô gái trước mặt

\- Mình nói cậu sẽ tin chứ ?

\- Sẽ !

Như chẳng có gì đắn đo câu trả lời nhanh chóng vang lên làm Tuyết Ly một phen giật mình.. người bạn gái của mình thật tốt quá đi !

\- Thật ra.. mình tên Tuyết Ly.. mình thật sự là con gái !

Tiểu Dương lần nữa ngốc lăn tại chỗ, khuôn mặt như bị đứng hình kể cả những giọt lệ cũng dần ngưng đọng thay vào đó là nụ cười nhẹ nhõm

\- Thật sao ? Cậu là con gái thật sao .. vậy những chuyện kia là..

\- Ngoài tin đó thì toàn bộ là tin giả

\- Mình tin cậu !!

\[…\] Một màn này nên là diễn với nam chủ chứ ?!



Cả hai bình tĩnh nói thêm vài câu, Tuyết Ly khuyên Tiểu Dương về lớp.. còn cô thì cũng thẳng một đường về nhà.. những chuyện tiếp theo chẳng cần cô quản nữa thì mọi thứ cũng đâu vào đó rồi

Bằng chứng lẫn băng ghi hình chi tiết, kể cả đơn kiện tội vu khống dành cho nữ chủ đã gọn gàng từ 1 tuần trước..

Chính là cô ta không ngờ cô đặc biệt dụng tâm vậy đi ?!

Ha .. chờ đó đi !



Người của Tuyết Ly làm việc nhanh chóng mọi thứ đã chỉ còn cần chờ thời gian nữa thôi



Thiên Đăng bên này vừa vào trường liền nghe được tin đồn này không kiềm chế được mà giơ cú đấm về bọn hỗn đảng nói xấu Lạc Lạc của mình, bây giờ còn bầm giập ở phòng y tế của trường

nhưng hắn chẳng màn tới mà tức giận lo lắng đi tìm Lạc Lạc của hắn, hắn mà biết tên nào đứng sau dụ này thì không yên đâu !

Chiếc xe lăn bánh dừng trước căn hộ của Tuyết Ly. hắn bấm chuông gấp gáp chẳng thấy ai liền vội không thôi

Vứt xuống balo chẳng màn leo thẳng qua hàng rào rồi chui vào nhà bằng đường cửa sổ

' Cạch cạch '

Căn phòng của Lạc Lạc thế mà lại khóa kín

' Cốc Cốc Cốc '

\- Lạc Lạc! Mở cửa là mình đây !

\- Lạc Lạc! Cậu trong đó phải không ?

\- Lạc Lạc! Cậu không mở mình sẽ đạp cửa xông vào đó

\- Lạc Lạc...

Chân hắn thật sự giơ lên định đá liền đột ngột thắng gấp nhìn gương mặt thiếu niên quen thuộc mở cửa xuất hiện..

cõi lòng bỗng dưng xuất hiện một trận tê dại chẳng rõ

Tuyết Ly dụi dụi mắt mơ ngủ nhìn người đối diện.. gì đây ? Cô đang định ngủ bù cho một mấy đêm lên kế hoạch đấy !

Thiên Đăng nhìn tưởng rằng cô khóc không nói chẳng rằng mà lao vào ôm chặt lấy cô, xoa xoa đầu nhỏ giọng đầy ôn nhu

\- Đừng sợ ! Mình sẽ lấy lại công bằng cho cậu..

\- Không cần đâu !

Cô gái trong lòng xô thiếu niên ra giữ khoảng cách buông lời lạnh lùng ..

khiến tim hắn một trận nước lạnh dội qua chẳng dám nhìn..

Lạc Lạc ?!