Hệ Thống Lưu Manh

Chương 145:Miêu Miêu Của Vương Gia (7)




Tuyết Ly hậm hực bức tức lùi ra giữ khoảng cách với tên nam chủ mặt than đáng ghét kia

Diệm Uyên nhìn gương mặt ai oán của cô cũng cười khẽ một cái, đi lại giường mình mà ngồi xuống đạm bạc nói

\- Ngươi tính ra sao ?

Tuyết Ly giơ mắt nghi hoặc nhìn hắn.. sao trăng gì .. định đuổi ta à ?

Ta là ân nhân của ngươi đó !

\[…\] Thật ra không có kí chủ hắn vẫn sống nhăn răng!

"…" Ai mượn hắn sử dụng dược ta đem tới chi.. nên một cái lá cũng phải trả bằng vàng !!!

\[…\] Kí chủ là đồ tham tiền..

"…"

Tuyết Ly khoanh tay lấy oai nhìn hắn nói rõ..

\- Vương gia sẽ không quên ân nhân cứu mạng mình đi ? Tôi đương nhiên sẽ ở đây ăn bám !!

Cái nhếch mép lộ gương mặt có chút lãnh ý..

yêu tinh bây giờ cũng quá hiểu biết đi ?!

\- Ồ.. thành thật! Không tệ.. vậy tùy ngươi an phận là được!

\- Hửm.. thế nào là an phận?!

Tuyết Ly ngây ngô mà hỏi một phát nào ngờ bị hắn liếc xéo, cô rùng mình nhẹ ngáp một cái vươn vai còn nhức mỏi đi lại gần nam nhân đang khó chịu

\- Này ! Giường ngươi êm ghê á, hay cho ta mượn nằm đi !

"Này" ?!

Đây là từ ngữ dùng để nói chuyện với Diệm Uyên hắn hay sao..

Con yêu tinh không biết điều này bây giờ lại mơ đến giường của ta ?

Ha.. cô không biết ngại ư ?!

Hắn mặt lạnh dứt khoát nằm xuống chẳng để tâm đến cô, Tuyết Ly bực mình cũng dứt khoát nằm ạch xuống, đôi tay không an phận mà ôm lấy người kế bên dụi dụi tưởng tượng như gấu bông mà vui vẻ chìm vào giấc ngủ



Diệm Uyên hắn cả đời này chưa từng bị nữ nhân khi dễ.. bây giờ thì bị một con yêu tinh không có liêm sỉ này ăn đậu hũ còn chiếm luôn giường

Muốn vươn tay ra bóp chết cô thì ..

À thì.. không tệ !

\[ Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ tăng 5, bây giờ là 35\]

Là cảm giác cũng không tệ.. người thì mềm.. da cũng mịn.. cứ như cục bột em bé mới sinh vậy..

Hắn từng có lần sờ thử con của hoàng huynh lúc mới sinh.. quả thực cảm giác rất tốt

Hắn cũng muốn có một cục bột như thế nhưng tiếc là hắn ghét nữ nhân.. nữ nhân toàn một lũ ham hư vinh

Nhưng bây giờ hắn nhặt được một con yêu tinh rồi..

Vậy thì xem như con nuôi dưỡng cũng không tệ !!

\[…\] Con nào nuôi không thịt ?!

\[…\] Con nào lớn vậy còn cho ông sờ mó hả nam chủ ?!

\[…\] Nghe mà tức giùm kí chủ luôn á !

… … …

Mặt trời như ước hẹn thức giấc bừng chiếu khắp mọi nơi, từng tia nhỏ soi chiếu qua khe hở gọi từng người tỉnh dậy

Nhưng từ rất lâu trước mặt trời thì mọi hạ nhân trong phủ đã bắt đầu ồn ào vào việc, Tuyết Ly không quen tiếng động quá lớn nên đã sớm mở mắt

Nam nhân to bự này thế mà lại ngoan ngoãn cho mình ôm suốt đêm ?!

Đêm qua bán hết sỉ diện mới hành động được như thế vậy mà hắn tặng chùa có 5 điểm hảo cảm..

Đúng là hắn không thích con trai chứ ?!

\[…\] Nam chủ thẳng nha !!

"…" À vậy ra hắn thích thái giám.. ta nghi lâu rồi mà !

Chứ làm sao sắc nước hương trời như cô đây lại chẳng chinh phục được, chắc chắn là có vấn đề!!!

\[…\] Vấn đề ngay từ đầu là ở kí chủ rồi á !! Người gì đâu mà..

À thôi đi.. nói xong nghe chửi mặc dù hệ thống nói có bao giờ sai ?!

"…"

Nhàm chán! Đồ hệ thống nhàm chán.. vẫn là nhìn tên mặt than trong lòng có ý nghĩa hơn

soái khí thế này đáng lí không nên có ánh mắt chết chóc đó.. làm thay đổi hết ngũ quan khiến người đối diện phải e dè mà cách xa..

Độc tài lại thích bạo lực.. không ai dạy ngươi phải dịu dàng với con gái à ?!

Tuyết Ly dùng ngón tay vẽ vẽ đường nét trên mặt hắn cho đỡ buồn.. tự dưng bất ngờ bị bàn tay to của nam nhân nắm chặt lấy..

\- Đau..đau quá.. ngươi làm gì thế ?

Diệm Uyên từ từ mở mắt ra, đôi mắt như chẳng ngủ mà lạnh lẽo một mảng nhìn cô kì lạ một phen xong cũng nhẹ tay buông ra, giọng nói chắc do mới thức có vài phần khàn khàn nhưng đong lại vẻ lạnh như thường

\- Tiểu yêu !! Ngươi muốn làm con nuôi của ta không?

Ôm cô cảm giác ấm ấm khá tốt khiến hắn có cảm giác xao động vài phần mà lần đầu mở lời đề nghị chuyện oái oăm này

Nuôi yêu tinh.. không tệ !

\[ Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ tăng 5, bây giờ là 40\]

"…" Hắn có phải hay không thấy bản thân quá già ?!

\[…\] Logic của nam chủ và kí chủ có gì đó rất giống nhau..

Một kiểu chính là bệnh hoạn !