Hệ Thống Lưu Manh

Chương 152:Miêu Miêu Của Vương Gia (14)




Tuyết Ly đang cận kề ánh mắt nguy hiểm !



Xong xuôi hết thảy hắn liền lôi kéo cô lên giường nằm ôm chặt lấy, đôi mắt đen láy sâu hút cúi đầu nhìn vào mặt cô tra hỏi

\- Hôm qua ngươi đi đâu ?

\- Sao lại biến lại thành người được.. tiểu yêu ngươi phải chăng còn bí mật giấu ta ?

Con ngươi hắn thăm dò vài lược quanh người cô như một gã thích đùa bỡn con gái nhà lành vậy !

Tuyết Ly cau có đấm mấy phát vào ngực hắn vẫn chẳng xi nhê gì còn cười hỏi cô thích chạm ngực hắn hả ?!

"…" Cái đồ thần kinh !!

\- Vương gia.. bây giờ là ban ngày !

\- Ừa.. rồi sao ?

\- Chúng ta ở trên giường?

\- Ngủ trưa!

\- Nhưng tôi không buồn ngủ !

\- Nhưng ta buồn ngủ !!

"…" Ngươi buồn ngủ kệ ngươi liên quan khỉ gì đến ta.. ta còn nhớ oán đợt trước ngươi bóp cổ ta đấy !!!

Hắn đen mặt nhìn cô suy tư một hồi cũng ôm chằm lấy thoải mái nhắm mắt xong còn tặng kèm một câu lệnh

\- Bồi ta ngủ !!

\[…\] Hệ Thống thề nó không có ý nghĩ đen tối sau khi nghe câu đó của nam chủ đâu !!

"…"

\[…\] Bồi là phải hành động đúng nghĩa chứ.. đúng không kí chủ ?

"…" Đúng cái đầu ngươi..

Đồ hệ thống lưu manh tối ngày trây trét bùn vào đầu ta !!

\[…\] Còn đỡ hơn kí chủ não toàn đậu hũ thúi !

Hành động toàn không theo kịch bản !!

… …

Bên đây êm ấm mà quên đi phía hoàng cung đang náo nhiệt cũng vì một con mèo lông hồng..

Hoàng thượng tức giận sai người tìm khắp nơi vẫn chưa thấy tung tích của con mèo nhỏ mà hoàng thượng miêu tả, song cứ ngỡ mất rồi thì Diệm Minh lại chẳng từ bỏ thuê danh họa vẽ vài bức mà dán khắp kinh thành.. còn treo thưởng lớn nữa chứ

Đây là bước ngoặc mà hệ thống không thể tính trước, với mức hảo cảm 40 mà đối tượng lại là một sủng vật thì cũng không cố chấp đến mức này chứ !?

Tin tức nhanh chóng truyền về phía vương phủ, bên này quản gia gấp gáp không thôi.. tiểu miêu nhi vài bữa trước mất tích thế mà lọt mắt xanh của hoàng thượng..

Muốn báo cáo chuyện này cho vương gia thì ngài ấy lại đang ôm mỹ nữ ngủ..

Bây giờ chả biết làm sao.. đầy nén xuống mà chực chờ hắn tỉnh dậy thôi !!

… …

Giờ đã gần chiều, Diệm Uyên mở mắt đầy sảng khoái sau một đêm mất ngủ.. cảm giác ngủ đủ giấc thật làm người ta luyến tiếc mà muốn lặp lại suốt đời..

Tiểu yêu này quả nhiên làm gối ôm thật tốt!

\[…\] Ha ha thì ra chỉ là gối ôm..

À không phải.. mình là hệ thống của kí chủ mình phải buồn..

Đúng vậy !

\[…\] Hu hu thì ra chỉ là gối ôm..

"…" Nghe hết rồi !

Tuyết Ly giương mắt ai oán nhìn hắn.. lợi dụng ta còn sỉ nhục ta..

ngươi giỏi sao không lên trời luôn đi !

Thấy cô tỉnh hắn cũng tâm tình tốt liền nhẹ giọng nói

\- Đi ăn thôi !

"…" Hắn không thấy bản thân giống heo hả ? Vương gia không phải bận ngang với hoàng đế sao ? Sao thảnh thơi vậy ?

\[…\] Tâm phúc để làm gì ?!

Đương nhiên là để trọng dụng .. mà hắn chính là có rất nhiều tâm phúc !!

"…"

Vừa nghe tiếng động bên trong quản gia liền hớt hải chạy vào quỳ xuống báo tin

\- Vương gia.. chuyện gấp rồi ! Tiểu miêu lần trước vương gia sai người tìm không hiểu sao bây giờ lại lọt mắt hoàng thượng.. ngài ấy cũng đang ráo riết treo tin tìm đấy ạ..

Ông ấy nói vội không thôi nhưng nội dung rất rành mạch nhanh chóng truyền vào đại não hắn.. Diệm Uyên quay phách người lạnh lẽo nhìn cô một cái đầy ẩn ý rồi đứng dậy bỏ đi, còn để lại cho cô thêm một câu

\- Ngươi.. hôm nay nhịn đói đi !!

"…"

\[…\] Lêu lêu nghiệp nha kí chủ, bỏ tật đi trêu trai !!

"…"

Ta đau ở đây này !!