Hệ Thống Lưu Manh

Chương 169:Chương Đặc Biệt (5)




Sau một hồi mệt mỏi ăn Tuyết Ly mới được thả về phòng ngủ

Hình như.. hắn bị bệnh ?!

Thế mà lại thích nhìn cô ăn.. bất quá có sự việc kì lạ này thì chẳng biết cốt truyện có tiến triển nhanh hay không nữa

… …

Tuyết Ly ngủ một mạch bao lâu cũng chẳng rõ nữa..

xung quanh im ắng gió luồng từng cơn buốt giá ớn lạnh vào cô gái nằm im đấy..

nếu không để ý thì chẳng ai có thể thấy có một lá bùa ở trước cánh cửa kia..

Với Tuyết Ly là một bữa thôi nhưng bên kia cánh cửa ấy đã là 3 ngày rồi..

Đúng vậy..

Cô gái nằm đấy đã hoàn toàn tách biệt ở một không gian quái ám khác.. chẳng thuộc phận địa quen thuộc trong tòa cung điện ấy nữa

Còn bên kia thì đang loạn hết cả lên vì tìm kiếm vương phi của hoàng tử nhưng kết quả đều không công.. sau vài bữa nữa thì chỉ có thể thông báo là mất tích mà thôi !

… …

Tuyết Ly đau đớn khắp người.. xương cốt lâu lâu lại như bị bóp nát mà từng đoạn kêu ' rắc rắc ' nghe thật ghê gợn

" Đau quá.. "

Chuyện gì thế này.. Niệm Niệm đâu rồi ?

Sao lại thế này..

Cánh tay vùng vẫy thoát khỏi khống chế của ma lực quanh thân nhưng không có kết quả lắm.. khí đen dày đặc lần mò hút lấy từng sức lực của cô cứ như chốc lát nữa linh hồn sẽ bị tống khứ ra vậy

Ngay lúc sắp mất đi ý thức thì linh hồn cô lại lần nữa xuất hiện đạo lực quen thuộc.. con ngươi đen chuyển qua đỏ tươi một tay chống lấy tất cả mà bóp nát từng thứ trói buộc mình..

Ánh mắt càng đỏ sậm đi thì con ngươi càng trống rỗng giao quyền điều hành chẳng rõ cho ác quỷ hay yêu ma mà điên cuồng gào thét

" Giết.. "

" Ta sẽ giết hết các ngươi "

" Giết chúng "



Cánh cửa bật ra, một cô gái thân tím đen huyền bí, đầu đội mũ cao ánh mắt tàn bạo lột bỏ vẻ thiện cảm nên có của gương mặt .. tay cầm lấy quyền trượng từng bước đi về phía Tuyết Ly cười giễu vài tiếng lạnh lẽo cất lời

\- Ngạc nhiên không.. ta biết ngay ngươi không phải cô ta mà !

Tuyết Ly đứng đó từ tay nhỏ xuống từng giọt tí tách màu đỏ tươi, phóng sát ý vào tiếng nói khó nghe cạnh bên mà chẳng suy nghĩ, theo bản năng mà tấn công

Nguyệt Hoa giơ quyền trượng ra giữa tạo màn chắn lại.. tiếp tục khích tướng

\- Chẳng hay là yêu ma nào có thể chiếm lấy thân xác ta đã nhắm đến ?! Nhưng ngươi chẳng tiến xa được hơn nửa đâu..

Cô chẳng nghe được gì nữa.. chẳng lời nào lọt tai.. cơ thể như bị linh hồn kia nuốt chửng mà tùy ý điều khiển bao bọc lấy cô bảo vệ

Cánh tay bị hành hạ đến lòi xương chẳng ngừng lại lần nữa lóe lên con mắt đỏ tươi đến chảy máu chẳng khác gì người bị trúng bùa ngải mà tùy ý người hành phép

tấm màn chắn của nàng ta bị phá, cô ta kinh ngạc nhìn về phía cô khiếp sợ lùi về bước liên tục ra chiêu

Mặc kệ thân xác đầy máu.. chảy đến đỏ tươi cả sàn nhà như chẳng thấm thía vào đâu mà cứ lần lượt tấn công.. cơ thể chẳng khác gì con rối vô năng chỉ còn trụ vững được bởi một nguồn sức mạnh thần kì

' Rầm rầm '

Tuyết Ly một đường nhào thẳng đến siết chặt cổ cô ta va vào tường một cách đầy mạnh bạo.. không gian bị tách riêng run lắc dữ dội chẳng ngừng

cô gái một thân đỏ tươi cũng không có ý buông tha cho đến khi thấy vật trong tay hoàn toàn là cái xác

"Ha.. chết rồi "

" Cô được giải thoát rồi "

" À không .. phải giết nhiều hơn nữa "



Nguyệt Hoa mất hết quyền năng phun một miệng máu xuống, căn phòng liền thoát khỏi quyền rủa mà quay về vị trí cũ..

Nghe tiếng động mọi người đều tập trung lại

nhìn một con ác quỷ màu mắt đỏ kia thế mà lại là vương phi đang tìm.. một người còn lại nằm đấy càng thảm hại hơn cổ như bị bẻ gãy.. lại là phi tần Nguyệt Hoa của hoàng tử..

Hắn tiến tới nhìn một màn bất ngờ đến khi bước chân lấy lại kiểm soát vững trãi từng bước tiến về phía Tuyết Ly mà mọi người kinh sợ kia ôm lấy nói từng lời khó khăn mặc cho toàn thân là máu

\- Chúng ta... về nhà được không ?



" Là ai.. ai đang nói thế này "

" Ta.. có nhà sao ?"

" Không có.. ta chỉ muốn giết.. giết hết "

"…"

Thân thể kia hành động nhanh chóng đem mạng sống thiếu niên vào tay tử thần..

chẳng có gì có thể ngăn cản .. hắn thế mà bình tĩnh hơn bọn người sợ hãi la hét ngoài kia nhiều ..

Hắn chăm chăm nhìn cô bằng một con mắt rất khó hiểu.. thế mà lại..

khóc..

tại sao chứ..

cô làm hắn đau sao..

Tuyết Ly hơi vội buông tay lùi về sau vài bước.. Quân Niệm được thả tự do lại cố chấp lần nữa tiến lại gần cô trầm mặc từng lời

\- Xin lỗi.. là tôi đưa cô vào đường nguy hiểm.. kí chủ.. tên kia lừa gạt chúng ta..

Hắn nói tới đây thật không kiềm nổi tức giận mà bạo phát dữ dội hơn..

hắn khó khăn lắm mới lấy lại được kí ức nhưng lúc đó lại vụt mất Tuyết Ly..

đến nước này thì hắn mới biết tên kia thật chất là lợi dụng bọn họ để phóng thích lượng sức mạnh kì lạ trong người cô nhằm mục đích xấu xa gì chẳng rõ..

Nhưng cái tên kia muốn có lẽ là..

linh hồn của Tuyết Ly..