Linh hồn cô gái nằm im nhợt nhạt lại bất chợt được hòa hợp mà trở nên đầy sức sống, lông mi dài run động từ từ mở mắt..
ánh sáng xanh kì lạ truyền dứt từ lòng bàn tay của một người ông lão có chút quyền uy hướng về cô rồi thở phào một hơi nhẹ nhõm
Tuyết Ly khó hiểu quay sang nhìn thiếu niên ngay ngốc đứng đó, đôi mắt rưng rưng cứng nhắc như không tin vào việc vừa nhìn thấy liền nhào lại ôm vội cô thật chặt
cánh tay từng hồi vững chãi như muốn siết chặt lấy bao nhiêu tình cảm..
Tuyết Ly giật bắn mình theo bản năng muốn lùi về sau liền bị ai đó ôm chặt hơn
\- Tuyết Ly.. đợi được em rồi !!
Tôi rất vui.. thật sự rất vui
Quân Niệm giọng khàn nấc nghẹn đầy xúc động mở lời nức nở như một đứa trẻ gục sâu vào vai cô trong có vẻ nhu nhược..
lại có vẻ như ân cần.. bảo vệ
…
Tuyết Ly bị một trận kinh hỉ, đưa tầm mắt xung quanh càng thêm chẳng hiểu chuyện gì
"…" quái gì thế..
chẳng phải mình và Niệm Niệm đi chơi trò chơi sao..
ủa rồi hoàn thành chưa sao lại về ??
rồi cái ông lão trước mặt là ai ??
…
Bao nhiêu dấu chấm hỏi trong lòng chẳng được giải đáp.. bất quá cái Tuyết Ly để tâm nhất không phải vấn đề này
"…" Cái hệ thống chết tiệt này thế mà lại gọi tên mình thân mật thế kia..
còn cái gì mà em với tôi..
mới có bao lâu mà vào vai loạn lạc thế rồi.. quả là cần dạy dỗ mà !!!
tệ lắm cũng phải xưng chị chứ !!
\[…\] Chị cái đầu của em !!
\=\=..
…
Chủ thần nãy giờ đứng ăn cẩu lương một hồi cũng sặc sụa ho vài tiếng lấy lại sự tồn tại mà đi đến nhìn 2 người từ từ mở lời
\- Tuyết Ly.. con thấy ổn chứ ?!
Cô nghe cũng nhanh chóng đẩy chàng trai cứng đầu này ra rồi lễ phép gật đầu tò mò hỏi hỏi
\- Vâng.. nhưng con sao vậy ạ ?!
\- Em không nhớ gì sao..
Quân Niệm lo lắng bắt lấy trọng điểm mà hỏi vội.. Tuyết Ly lắc đầu nhìn hắn nhíu mày đầy trăn trở lại hỏi
\- Không phải chúng ta đang chơi trò chơi sao.. à mà hình như còn việc gì đó nữa..
nhưng cô chẳng nhớ nổi..
con ngươi hoang mang có chút co lại.. trí nhớ nửa thật nửa mơ mà mờ ảo đến nhạt đi từng chút rồi hoàn toàn biến mất..
Chủ thần nhìn ra cũng rõ vài chuyện mà mở lời khuyên nhủ
\- Không sao.. con đừng lo! Chỉ là xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn nhưng giờ đã ổn rồi..
Quân Niệm quay sang nhìn ánh mắt ra hiệu của ông cũng cúi đầu mà im lặng..
có vài thứ.. cô vĩnh viễn đừng nhớ lại nữa sẽ tốt hơn
…
Tuyết Ly vô tư nghe được đáp ăn đáng tin cậy từ ông cũng chẳng tò mò thêm mà càng thêm vui vẻ hướng về ông lão trước mặt cất lời
\- Ông là ai thế ??
sao lại ở trong không gian của mình và Quân Niệm..
"…" Chẳng lẽ là cha thất lạc của Niệm Niệm???
\[…\] \=\=..
Ôi ! Cô ấy vẫn âm binh như xưa.. à lộn vẫn hồn nhiên như xưa !
ha ha..
\- Ta là chủ thần của không gian này..
\- A.. thật á ?!
Tuyết Ly hứng khởi đứng bật dậy quan sát ông vài vòng đầy những suy nghĩ không tưởng..
\- Có phải ông thấy con làm nhiệm vụ quá tốt nên muốn tới thưởng cho con không???
\(Chủ thần\): \=\= !!!
Đôi lúc cũng chẳng thể nói sự thật lắm.. ông nhìn cô cũng cười cười vài cái mà có chút tiếc nuối che xuống mắt
đáng lí.. tính cách này phải là của hệ thống ông tạo ra mới phải..
hzzz..
Thấy cô bé trước mặt cười, chàng trai bên cạnh lại nhu mì trong mắt chứa đầy yêu thương mà không biết làm sao bày tỏ.. ông cũng chẳng thể phụ lòng mà minh họa cho phù hợp với không khí hiện tại mà khó khăn đáp lời cô
\- Đúng vậy.. Tuyết Ly thời gian qua con làm khá tốt nên ta tặng cho con và Quân Niệm một thời gian nghỉ dưỡng.. các con cứ việc đi du lịch đến thế giới mình muốn vài năm cũng được!
Tuyết Ly vui đến mức nhảy tung tăng mà cảm tạ bản thân may mắn nhất thiên hà..
nhưng tầm mắt vô tình nhìn sang thái độ có chút quái lạ của hệ thống nhà mình liền rùng mình đôi chút đi lại thì thầm với chủ thần
\- Ông ơi.. có phải hệ thống của con bị lỗi rồi phải không ạ ??
"…" ánh mắt cứ như mấy tên nam chủ vào giai đoạn yêu đương nồng thắm với cô vậy..
nghĩ mà sựng hết da gà.. trả lại hệ thống cà khịa cho ta đi !!!
…
\[…\] \=\= Cái đồ heo ngu xuẩn này..
"…"