Hệ Thống Lưu Manh

Chương 188:Du Lịch Thế Này À ?! (5)




Thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc ấy, Quân Niệm tựa đầu tựa ghì vào mái tóc mềm của cô gái trong lòng mình mà thoải mái mỉm cười

Con ngươi đen càng thêm yêu chiều tưởng tượng ra khung cảnh hồng tự mình vẽ càng thêm sinh động, đầu óc đang lâng lâng hạnh phúc thì bỗng thông báo của chủ thần vang dội cái "ting" trong não bộ

\[…\] Cái ông lão này !!!!

Đây là kỳ nghỉ hiếm có của tôi đấy ! Vậy mà ông cũng không tha..

Bao nhiêu oán niệm trong lòng thoát chốc hạ một tầng sương mỏng, mày đen khẽ nhíu lại trầm mặc

Xem gì đây..

Nội dung khá phức tạp, chính là tình hình mất tích kì lạ của mấy nhiệm vụ giả trong thời gian này

Thật ra thì chuyện này không phải chưa từng xảy ra, có một số nhiệm vụ giả vì nhàm chán sẽ tùy tiện thông đồng cũng hệ thống của mình mà trốn chơi vài hôm.. Nhưng hiện tại không phải vậy..

Dường như có liên qua tới Tuyết Ly, chính là lần đó..

Hắn cúi đầu nhìn thiên hạ đang ngủ say của mình lâm vào suy tư.. tên kia đã thể hiện rõ ý định muốn linh hồn của cô

nhưng không gì chắc mục đích thật sự của hắn là gì, có thể hắn cần nhiều linh hồn ?!

Hay là hắn quen biết Tuyết Ly?

Nhưng rõ ràng trong quá khứ của cô ấy, hắn chưa từng thấy sự xuất hiện của chàng trai đặc biệt nào !



Quân Niệm lần nữa ôm chặt lấy cô, lòng ngàn trăn trở chẳng ngăn cho nội tâm điên cuồng lo lắng.. Có cái gì đó mắc xích trong lòng chẳng thoát ra nổi..

hắn biết bản thân từ sau lần đó đã có vẫn đề.. nhưng hắn không dám nghi vấn cũng chẳng dám tìm hiểu, cứ đè nén nó lại.. đè nén âm thanh ám ảnh ấy để tiềm thức trấn tĩnh lại

nhưng những lúc ngộ ra cái gì đó thì linh hồn như thoáng chốc lại nứt ra..

Cử động quá mạnh của hắn khiến cô nàng ham ngủ bừng tỉnh, con ngươi đen mơ màng mở ra có chút bực bội nhìn chằm chằm lấy lòng ngực nam nhân trước mặt..

\- Niệm Niệm.. tim đập quá nhanh !

"…" Nhanh quá lùng bùng lỗ tai

Cơn đau nhanh chóng hạ xuống ngay khi cảm nhận được cử động của người trong lòng.. hắn cúi đầu xoa xoa tóc cô dịu dàng khép mi, giọng trầm từng tiếng cất lên vui vẻ

\- Nhanh lắm sao.. đâu em nghe kĩ lại đi !

Vừa dứt lời thì cánh tay còn lại cũng phối hợp ôn nhu ghì chặt đầu cô tựa sát ngực trái còn chưa yên tĩnh rồi từng hồi trêu chọc

"…" Biến thái !

Sao cô lại không biết suy nghĩ của hệ thống thiểu năng nhà mình chứ, tuy vậy cũng chẳng có gì quá to tát..

Bao nhiêu vẻ mặt của Quân Niệm cô không thấy được, dẫu thấy được thì đó cũng là vẻ mặt hắn muốn cô thấy.. nhưng mà chỉ có con tim này mới là sự thật đúng không ?

Tình cảm.. nói thật cô chẳng hiểu rõ lắm, bởi khi xuyên vào một thế giới nhiệm vụ thì phần lớn cảm tình của một con người thật sự sẽ đều được thừa hưởng từ thân xác đó

Chỉ có não bộ trí nhớ của linh hồn mới lưu động tại đó.. kể cả bây giờ, thân xác này cảm nhận được đầy đủ cảm xúc mới truyền vào linh hồn của cô, nhưng khi tách biệt và sử dụng xóa sổ giá trị tình cảm thì mọi thứ cũng chỉ như hư vô

Chẳng cái gì ngự trị cả.. Nên là thật sự cô không rõ nếu bản thân sống là một linh hồn chưa ảnh hưởng bởi từng thế giới thì ngoài ăn uống ngủ ra.. bản thân có thể cảm nhận được cái gì chứ ?



Những chuyện này vốn chẳng nên nghĩ vào lúc này nhỉ ?!



Phá tan bầu không khí khó lí giải này là tiếng chuông điện thoại của Quân Niệm, hắn bất giác khó chịu xoay người ai oán nhìn điện thoại rồi mới từ từ bắt máy

\- Thằng nghịch tử ! Mày ở đâu rồi mau về ngay cho tao !!!!

Tiếng người đàn ông trung niên vọng lớn thẳng ra màn nhĩ truyền xa đến lỗ tai Tuyết Ly giật bắn mình ngồi bật dậy

Chẳng ai xa lạ.. cha của Quân Niệm ở thế giới này đây mà ?!

Hắn chưa định thần liền truyền thêm âm thanh nén giận của ông ấy thâm trầm nói tiếp

\- Mày liệu hồn về ngay nghe chưa, nếu không đừng trách bố mày dùng biện pháp mạnh..



\* tút tút tút\*..



Hắn ngơ ngác nhìn điện thoại rồi lại quay mắt nhìn cô đầy vô tội.. Tuyết Ly nhìn chẳng nhịn nổi cười mà lăn lóc ôm bụng..

Không ngờ lại có một ngày ngoài cô ra còn có người hét vào mặt hệ thống Niệm Niệm nhà ta

"…" Ha ha.. nghe chưa nghe chưa !!

\[…\] Em có thể im miệng..

Chưa thịt cháo gì mà lại phải về ư ? Bao công sức của hắn đổ sông đổ biển à ?

\[…\] Không cần người cha này có được hay không?!

"…" Im đi đồ nghịch tử !!

\[…\]